Đại Lý Tự khanh vốn xuất thân thế gia, tất nhiên rõ ràng sự chênh lệch trong đó. Ông nghĩ, dẫu Trình Chiếu có được thăng thêm mấy cấp, cũng vẫn không xứng với tiểu cô nương Khương gia kia. Nhưng người sống ở đời, luôn phải có chút mộng tưởng.
Vì vậy, ông lại vỗ vai Trình Chiếu, khích lệ nói:
“Làm việc cho tốt, biết đâu có thể khiến Khương đại nhân nhìn ngươi bằng con mắt khác. Hôm nay ta cho ngươi nghỉ, mau về nhà thay xiêm y, mang theo chút đặc sản Cảnh Châu tới Khương phủ, đừng có câm như hến, cũng đừng xụ mặt.”
Lời này xem như là lời vàng ngọc. Trình Chiếu cười nhạt, tạ ơn Đại Lý Tự khanh, sau đó cáo từ rời đi. Suốt đêm hắn không ngủ, sáng sớm chỉ rửa mặt qua loa, giờ phút này sắc mặt vẫn còn chút tiều tụy. Tất nhiên không thể lấy bộ dáng ấy để đến Khương phủ, nên trở về nhà trước, sai Hoài Nghĩa đun nước, tắm gội thay y phục, thu xếp gọn gàng một phen. Đang định mang theo đặc sản từ Cảnh Châu ra cửa, hắn lại chần chừ giây lát, bèn lui về phòng.
Hắn đứng trước chậu nước trong, soi bóng nước nhìn bản thân. Sau khi tắm gội, dung mạo càng thêm sạch sẽ, thân mặc trường sam, mày mắt sáng sủa, tuổi trẻ khí thịnh, dù chỉ mới nghỉ ngơi chốc lát, nét tiều tụy liền tiêu tán không thấy. Trong gương nước phản chiếu ra một gương mặt anh tuấn, đường nét rõ ràng, nơi giữa mày đã thấp thoáng hiện khí chất nghiêm nghị.
Hắn nhìn bản thân trong chốc lát, khẽ nhíu mày, kế đó rũ mắt suy tư. Khi lại ngẩng đầu, ánh mắt trong gương đã mang theo một tia nhẫn nại, cùng nét mỏi mệt nhàn nhạt, giống như kẻ vừa mới vội vã từ xa trở về, mang trên mình chút phong sương.
Chỉ là, tính toán vốn đang tốt, đến Khương phủ lại thành công cốc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT