Nghiêm Khuynh không thích viết chữ, có thể vì ít đọc sách, có thể vì không giỏi dùng câu chữ. Thế nhưng trong mấy tháng ở trấn Ngô, gần như ngày nào anh cũng đọc sách.
Anh từng hỏi trước đây Vưu Khả Ý đọc sách gì, tác phẩm nổi tiếng cũng được, tiểu thuyết cũng được, anh ở tiệm xe, khi nào rảnh sẽ lấy ra xem. Ban đầu Vưu Khả Ý không biết, mãi đến một ngày nọ, khi tới tiệm xe tìm anh thì vô tình nhìn thấy bộ dạng chăm chú đọc sách của Nghiêm Khuynh, khi đó mới bất ngờ hiểu ra vì sao anh lại hỏi về những tựa sách cô thích đọc.
Tốc độ đọc của anh rất chậm, gần như là mấy phút một trang, có thể tưởng tượng muốn đọc hết một quyển thì tốn bao nhiêu thời gian rồi đấy. Ấy nhưng anh đọc một cách rất nghiêm túc, thậm chí còn cầm thêm một quyển sổ để ghi chú.
Sau khi Vưu Khả Ý nhìn thấy cảnh đó, lặng lẽ rời đi.
Cô đoán chắc vì anh muốn đuổi theo bước chân, muốn hiểu quá khứ của mình nên mới sử dụng tất cả mọi thời gian rảnh có được vì muốn được bước theo những bước chân của cô qua các cuốn sách ấy.
Có đêm nọ, khi Nghiêm Khuynh đang tắm trong toilet, cô giúp anh xếp áo khoác thì phát hiện một quyển sổ ghi chép bị đống quần áo khác đè lên, thế là lén mở ra xem.
Anh viết từng nét cẩn thận, bắt chước theo chữ mẫu, nghiêm túc như một đứa con nít đang rèn chữ, không ngoáy một chút nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT