Sáng hôm sau, Chúc Ngữ ra ngoài mua đồ ăn như thường lệ, trước khi đi thì mở khóa phòng ngủ, sau đó khóa cửa chính, để không gian hoạt động của Vưu Khả Ý chỉ nằm trong căn hộ này, không có bất kì cơ hội nào để chạy trốn.
Giọng nói của bà vẫn như ngày thường: “Cháo trong nồi giữ nhiệt, con dậy thì tự múc ra ăn.”
Vưu Khả Ý mở to mắt nằm cả đêm, sau khi nghe thấy tiếng đóng cửa thì vội vàng tung chăn ngồi dậy. Cô đi tới trước cửa sổ, trốn sau rèm, không nhúc nhích nhìn xuống lầu dưới, mãi đến khi thấy bóng dáng của Chúc Ngữ xuất hiện trước hành lang, sau đó từ từ đi xa thì mới kéo rèm lại, chạy tới cửa chính.
Cửa chống trộm, khóa trong ba cái khóa ngoài ba cái rất nghiêm ngặt, hoàn toàn không thể thoát ra được.
Cô vặn đi vặn lại chốt cửa nhiều lần, thế nhưng cánh cửa vẫn không mảy may suy suyển.
Sau khi bỏ cuộc việc mở cửa, cô bắt đầu lục tung mọi thứ để tìm độ, trong vali, ngăn kéo của bàn, tủ quần áo, hộc nhỏ, chạn bát… Cô đã tìm hết tất cả mọi nơi có thể chứa đồ rồi, vậy nhưng vẫn không tài nào tìm được chứng minh thư và ví tiền đâu.
Vưu Khả Ý như con ngựa mất cương, tìm hết mọi ngóc ngách trong phòng, cuối cùng bỗng dưng sực nhớ tới gì đó, khựng lại, sau đó chạy vọt vào phòng Chúc Ngữ, lật gối của bà lên, đưa tay sờ vào – đó là chứng minh thư của cô!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play