Lúc sáu giờ Vưu Khả Ý dậy, khi nhìn qua cửa sổ đối diện thì trong nhà Nghiêm Khuynh tối om om, không có một chút ánh sáng.
Ngoài trời cũng tối đen như mực, cứ như đêm Bình an hôm qua vẫn chưa trôi mất, thế nhưng chiếc đồng hồ treo tường đã tuyên cáo rằng Chúa đã giáng trần theo đúng hẹn.
Cô hơi uể oải khi nghĩ hai người không được ở bên nhau trong ngày lễ Giáng sinh đầu tiên, thế nhưng vẫn luôn không ngừng an ủi chính bản thân, cần chi chơi lễ nước ngoài, chúng ta phải coi trọng truyền thống, ấm chỗ ngại dời.
Ừ, đúng thế.
Coi trọng truyền thống, ấm chỗ ngại dời là điều mà mỗi người Trung Quốc đều phải làm.
Thế nhưng lúc ra khỏi nhà, cô vẫn không thể kiềm chế mà xụ mặt—
Mỗi người Trung Quốc đều phải làm sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT