Vì Phương Thành lật lọng, coi thường cái gọi là đạo nghĩa, thế nên nhanh chóng bị người trong giới khinh thường. Thời gian bị bắt vào ngồi xổm trong cục cảnh sát, không ai giúp gã, kết quả sau đó thế nào thì không ai hay biết.
Theo Lục Khải nghe ngóng thì hình như người phía trên của gã rốt cuộc cũng đã giúp một tay, thế nhưng hình như sau đó dự định vạch rõ giới hạn đàng hoàng. Gã cụp đuôi cun cút trốn tới nơi khác, có lẽ cả đời này không quay lại nữa.
Cái kết cuộc mà Nghiêm Khuynh đã liều mạng dùng ma túy quá liều dẫn tới suýt mất mạng đã kết thúc thắng lợi một cách rực rỡ, từ đó về sau, cuộc sống thật thái bình.
Mỗi sáng anh sẽ ra ngoài làm việc, tối đến trung tâm huấn luyện đón Vưu Khả Ý, sau đó cùng tới hàng quán bán quà vặt ăn khuya, đi dạo quanh tiểu khu một chút, cuối cùng thì về nhà.
Vưu Khả Ý không hỏi anh làm gì bao giờ, anh cũng chẳng nói về những chuyện đó trước mặt cô. Thi thoảng có người gọi tới cho anh, miễn là có Vưu Khả Ý, anh luôn cố gắng không nhận điện thoại, mãi sau khi hai người tách ra rồi mới quay về xử lý những chuyện ấy sau.
Có lần Vưu Khả Ý và anh đang tạm biệt nhau dưới lầu, sau khi về nhà, việc đầu tiên là kéo rèm cửa sổ, muốn vẫy tay nói chúc ngủ ngon với anh. Thế nhưng Nghiêm Khuynh ở đối diện lại đang đứng trong phòng khách nghe điện thoại, nghiêng người về phía cô, miệng còn ngậm thuốc, vừa châm thuốc vừa sốt ruột nói gì đó.
Cô đứng trước cửa sổ nhìn anh, thấy vẻ mặt anh âm trầm đang nói điện thoại, nói một lúc có vẻ khá tức giận, hung dữ ném cái bật lửa đang cầm trong tay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT