Vưu Khả Ý bị đưa tới một căn nhà ở ngoài Tam Hoàn, bên ngoài là phòng khách, có mấy gã đàn ông ngồi trên sofa trông chừng cô.
Cô không nói gì cả, chỉ ngoan ngoãn ngồi trên một cái ghế đặt trong phòng.
Cách một cánh cửa, mấy gã đàn ông ngồi trên sofa vẫn đang nói chuyện, lão Bạch vẫn chắc mẩm Nghiêm Khuynh sẽ không đến, tại vì anh không phải là người sẽ tức giận lo lắng vì đàn bà.
“Tới hay không cũng không phải chuyện của mày, tiết kiệm chút sức lực đi.” Một người trong đó cắt ngang lời gã đang lải nhải không dừng, “Nếu lát nữa hắn tới, sẽ có chỗ cho mày dùng sức!”
Vưu Khả Ý ngẩng đầu nhìn trần nhà được vét vôi trắng, tự hỏi liệu Nghiêm Khuynh có đến hay không. Lúc gọi điện cô cũng chỉ biết dùng giọng nói căng thẳng đến cùng cực để nói với anh một câu: “Bọn chúng bắt tôi lên xe.”
Người ấy trầm mặc hai giây, sau đó ‘Ừ’ một tiếng, đáp, “Tôi biết rồi.”
Điện thoại cứ thế mà bị cúp mất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play