"Hóa ra ngươi chính là vị người ở rể đồ bỏ đi kia của Hoàng Cực Tiên Tông?" Cao Quân Dương cười ha hả nói.

"Xem ra lời đồn không đúng nha, đối ngoại nói là người ở rể đồ bỏ đi, thực tế vẫn có chút thực lực như thế."

Cao Quân Dương nhàn nhạt nói.

Lời nói này tức khắc khiến cho các đệ tử Hoàng Cực Tiên Tông đều trợn mắt nhìn.

Trong lòng bọn họ, đại sư huynh có vị trí vô cùng cao, được tôn kính, tên kia lại dám vũ nhục đại sư huynh!

Ánh mắt Cao Quân Dương hơi đổi, từ trên người Dạ Huyền chuyển dời đến trên người Chu Ấu Vi, cười ha hả nói: "Nghe đồn Thánh nữ Hoàng Cực Tiên Tông Chu Ấu Vi có phong thái thần nữ, càng được xưng là một trong Nam Vực tam đại thần nữ, chỉ tiếc lại gả cho một tên như ngươi, ngược lại có chút đáng tiếc."

Tại hiện trường, người của rất nhiều thế lực nghe thấy lời này đều có sắc mặt cổ quái.

Cao Quân Dương này nhìn như đang khen Chu Ấu Vi, thực ra là đang ám phúng.

Ngươi, một Thánh nữ của Hoàng Cực Tiên Tông, lại còn là một trong Nam Vực tam đại thần nữ, vậy mà lại thành hôn cùng một tên rác rưởi.

Đây hoàn toàn chính là đang đạp lên mặt Hoàng Cực Tiên Tông ngay trước mặt mọi người.

"Ngươi đánh rắm dường như còn thối hơn cả Đỗ Vĩnh Phi kia." Dạ Huyền ngoáy ngoáy lỗ tai, thờ ơ nói.

"Cho nên ngươi có thể làm gì?" Cao Quân Dương nhìn xuống từ trên cao, nói.

Dạ Huyền tuy một kích liền phế bỏ Đỗ Vĩnh Phi, nhưng đối với Cao Quân Dương, thực lực như vậy chẳng có gì lạ, bởi vì hắn cũng có thể thuận tay một kích phế bỏ Đỗ Vĩnh Phi.

Vả lại Dạ Huyền này chẳng qua chỉ là người đến từ Hoàng Cực Tiên Tông thôi, còn hắn không chỉ là đệ tử Vân Tiêu Phái, mà còn là tùy tùng của Hứa Thiên Bột, tiềm lực tự nhiên bất phàm, hoàn toàn không phải là thứ Dạ Huyền có thể so sánh.

"Cho nên ngươi cũng đang cầu chết?" Dạ Huyền chậm rãi nói.

"Ha ha ha ha..." Cao Quân Dương không nhịn được phá lên cười.

Trên Lôi Đình Thần Bằng, một đám đệ tử Vân Tiêu Phái cũng đều lộ ra nụ cười cổ quái vào giờ khắc này.

Tên gia hỏa Hoàng Cực Tiên Tông này đầu óc có bệnh à, Cao Quân Dương sư huynh trong thế hệ trẻ của toàn bộ Vân Tiêu Phái cũng là tồn tại cấp bậc top 10, hoàn toàn không phải người bình thường có thể so sánh.

Dạ Huyền này chẳng qua chỉ phế một Đỗ Vĩnh Phi thôi, mà dám kiêu căng như thế trước mặt Cao Quân Dương sư huynh sao?

Thật là không biết sống chết.

"Ta ngược lại thật sự muốn xem một chút ngươi làm sao để ta bỏ mình." Cao Quân Dương hai tay khoanh trước ngực, trong con ngươi phun ra từng đạo lôi quang kinh khủng.

Lốp bốp!

Ngay sau đó, trên người Cao Quân Dương phảng phất có từng luồng điện lưu đang điên cuồng lưu chuyển, mang theo tiếng nổ vang làm người ta tê cả da đầu.

Cao Quân Dương đã vận chuyển lôi pháp.

Lôi pháp của Vân Tiêu Phái chính là số một toàn cõi Nam Vực, ngay cả Huyền Lôi Thần Giáo cũng không thể không cam bái hạ phong.

Giờ này khắc này, trong đám người, các đệ tử Huyền Lôi Thần Giáo khi nhìn thấy uy thế Cao Quân Dương từ từ bộc phát ra đều lộ vẻ ngưng trọng.

"Cao Quân Dương này mặc dù chỉ là đệ tử top 10 của Vân Tiêu Phái, không phải top 5, nhưng lôi pháp mà hắn nắm giữ lại vẫn mạnh mẽ như vậy, chỉ sợ trong Huyền Lôi Thần Giáo chúng ta chỉ có Thần Tử mới có khả năng trấn áp hắn..."

Không ít đệ tử đều đang âm thầm tính toán trong lòng.

Huyền Lôi Thần Giáo vốn là đại giáo đứng đầu về lôi pháp ở Nam Vực, nhưng sự quật khởi của Vân Tiêu Phái đã khiến Huyền Lôi Thần Giáo đánh mất danh xưng này.

Hôm nay thấy đệ tử Vân Tiêu Phái mạnh mẽ như thế, trong lòng bọn họ khó tránh khỏi có chút ghen tị.

May mắn là trong Huyền Lôi Thần Giáo có Huyền Lôi Thần Tử tồn tại, thực lực cũng phi thường cường đại, có thể không yếu hơn Cao Quân Dương này.

Các đệ tử Vân Tiêu Phái thì đều cười rộ lên.

"Người này dám khiêu khích Cao Quân Dương sư huynh, thật là không biết sống chết."

"Vừa hay để Cao Quân Dương sư huynh giáo huấn một chút tên gia hỏa không biết trời cao đất rộng này."

Một bên khác, người của La Thiên Thánh Địa, Thiên Vân Thần Tông, Huyết Thần Cung, Thiên Ma Giáo cùng rất nhiều thế lực khác nhìn thấy Dạ Huyền lại chủ động khiêu khích Cao Quân Dương cũng không nhịn được âm thầm lắc đầu.

Người của Hoàng Cực Tiên Tông này thật sự giống như bị điên vậy.

Dám khiêu khích Phá Sơn Tông thì không có gì, nhưng khiêu khích Vân Tiêu Phái lại hoàn toàn là hành vi tìm đường chết!

Phải biết, Vân Tiêu Phái là tồn tại cấp bậc bá chủ ở Nam Vực!

"Dạ Huyền này quả nhiên là một kẻ ngu ngốc..." các đệ tử của ba thế lực lớn Thiên Thanh Sơn Mạch đều âm thầm nói.

Hành động của Dạ Huyền quả thực khiến bọn họ có chút nhìn không hiểu.

Cao Quân Dương của Vân Tiêu Phái rõ ràng là nhận được chỉ thị đến tìm Hoàng Cực Tiên Tông gây phiền toái, nhưng Dạ Huyền này lại dường như hoàn toàn không nhìn ra, còn ở đó kêu gào với Cao Quân Dương.

Cho dù tông chủ của ba thế lực lớn cũng không nhịn được âm thầm lắc đầu.

Nơi đây cũng không phải là Thiên Thanh Sơn Mạch a.

Coi như Hoàng Cực Tiên Tông có lão tổ tọa trấn thì thế nào?

Trong số các môn phái thuộc thế lực đỉnh cấp Nam Vực dưới kia, môn phái nào không có lão tổ tọa trấn?

Lão tổ của Hoàng Cực Tiên Tông tuy mạnh, nhưng lão tổ của những môn phái kia lẽ nào lại ăn chay sao.

Nếu thật sự đánh nhau, Hoàng Cực Tiên Tông chỉ sợ không chịu nổi, trong thời gian ngắn cũng sẽ bị người ta san thành bình địa!

"Nói như vậy, ngươi muốn đánh một trận?" Ánh mắt Dạ Huyền yên tĩnh nhìn Cao Quân Dương.

Hết thảy trước mắt đều như hắn đã đoán trước.

Trước đó nghe người của ba thế lực lớn nói Thiên Thanh Sơn Mạch sẽ bị người nhắm vào, hắn liền liệu được cục diện này.

Việc Thiên Thanh Sơn Mạch bị nhắm vào có lẽ chỉ đơn thuần là nhắm vào mấy thế lực nhỏ như Phá Sơn Tông.

Nhưng Dạ Huyền lại rất rõ ràng, việc Hoàng Cực Tiên Tông bị nhắm vào tuyệt đối không chỉ đơn giản như Phá Sơn Tông.

Bởi vì ở Nam Vực, người muốn đạp lên Hoàng Cực Tiên Tông một cước tuyệt đối có rất nhiều.

Vân Tiêu Phái chắc chắn là một trong số đó!

Cao Quân Dương này đơn giản chỉ là một kẻ trong số đó mà thôi.

Hắn đứng ra tất nhiên là nhận được sự chỉ thị của Vân Tiêu Phái.

Nếu Vân Tiêu Phái muốn tìm phiền toái, vậy hắn, Dạ Huyền, cứ đón lấy là được.

Hôm nay hắn mang theo Hoàng Cực Tiên Tông bước lên nơi đây chính là muốn nói cho toàn bộ Nam Vực biết.

Từ nay về sau, kẻ nào muốn tìm Hoàng Cực Tiên Tông gây phiền toái, hãy suy nghĩ kỹ xem bản thân có đủ cứng rắn hay không.

Cho nên...

Cao Quân Dương đã bị Dạ Huyền liệt vào danh sách phải giết.

"Đương nhiên!" Cao Quân Dương nhếch miệng cười một tiếng, ánh mắt tràn đầy vẻ cuồng bạo.

Hắn ngược lại muốn dọn dẹp một chút tên gia hỏa Hoàng Cực Tiên Tông này.

Để cho bọn họ biết Nam Vực này không phải là nơi Hoàng Cực Tiên Tông có thể tự do ngang ngược!

Nếu muốn dương oai thì chạy về Thiên Thanh Sơn Mạch đi!

"Đại sư huynh!" Nghe Cao Quân Dương nói vậy, các đệ tử Hoàng Cực Tiên Tông đều hơi biến sắc, vội vàng nhìn về phía Dạ Huyền.

"Tỷ phu, đừng để ý đến hắn!" Chu Băng Y có chút hốt hoảng, nhỏ giọng nói: "Ta có thể thấy bên cạnh tên gia hỏa kia có một luồng lôi lực rất đáng sợ đang hội tụ."

Thiên phú của nàng sau khi thức tỉnh có khả năng nhìn thấy những luồng linh khí hội tụ đó.

Khoảnh khắc Cao Quân Dương vận chuyển công pháp, nàng liền thấy được sự đáng sợ bên trong!

Chu Ấu Vi cũng nhìn về phía Dạ Huyền, trong đôi mắt băng lam hiện lên vẻ ngưng trọng: "Có lòng tin không?"

Dạ Huyền mỉm cười, ôn nhu nói: "Chuyện nhỏ."

Một lát sau, Dạ Huyền lại ngẩng đầu nói với Cao Quân Dương:

"Nếu là lúc bình thường, ngươi thật đúng là không có tư cách đánh với ta, bất quá xem ở việc ngươi muốn chết như vậy, ta ngược lại có thể thành toàn cho ngươi."

Xôn xao!

Lời vừa nói ra, toàn trường náo động.

"Tên gia hỏa kia cũng quá kiêu ngạo rồi!"

"Đây chính là Cao Quân Dương của Vân Tiêu Phái, trong thế hệ trẻ có rất ít người là đối thủ của hắn.

Người này thật sự cho rằng đánh bại một Đỗ Vĩnh Phi là có thể vô địch thiên hạ sao?!"

"Quả nhiên không hổ là tên gia hỏa đi ra từ Thiên Thanh Sơn Mạch, thực sự là không biết trời cao đất rộng."

Tu sĩ của rất nhiều thế lực đều cười lạnh.

Dưới cái nhìn của bọn họ, Dạ Huyền này hoàn toàn chính là kẻ không biết trời cao đất rộng.

Cao Quân Dương là người thế nào, há lại là người ngươi có thể đánh thắng được sao?

Ngươi lại còn chế giễu, nói ra những lời lớn lối như thế.

Nhất là các đệ tử Vân Tiêu Phái, càng là suýt chút nữa bật cười.

Sự tự cao của Dạ Huyền quả thực khiến bọn họ được chứng kiến.

Vượt quá tưởng tượng.

Ngay cả Hứa Thiên Bột cũng không nhịn được hơi liếc mắt, một lát sau liền cảm thấy buồn cười.

Tên gia hỏa tự cao thì hắn thấy nhiều rồi, nhưng giống như Dạ Huyền, kẻ không biết trời cao đất rộng như vậy, hắn thật đúng là lần đầu tiên nhìn thấy!

"Chậc chậc chậc, vậy ta thật đúng là vinh hạnh đến cực điểm đây?"

Cao Quân Dương nhe răng cười một tiếng, không nói nhảm, trực tiếp xông về phía Dạ Huyền!

Đối với loại gia hỏa tự cao này, phương pháp tốt nhất dĩ nhiên là trực tiếp một quyền đánh chết.

Cách này còn trực tiếp hơn bất cứ lời nói nào!

Ầm!

Theo động tác của Cao Quân Dương, cả người hắn trong nháy mắt hóa thành một tia sét đánh xuống từ trên trời, thậm chí gây ra một vùng lớn lôi đình cuồn cuộn, kinh khủng vô biên!

"Cẩn thận!" Mục Bạch Thành thấy cảnh đó, không nhịn được lên tiếng nhắc nhở.

Ầm!

Nhưng ngay khoảnh khắc Mục Bạch Thành nhắc nhở, Dạ Huyền đã bước lên trời, không hề né tránh chút nào, xông thẳng về phía Cao Quân Dương!

Đại chiến.

Sắp sửa bùng nổ!

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play