"Dạ công tử giá lâm, tiểu nhân nghênh đón chậm trễ, tội đáng chết vạn lần!"

Lão nhân áo bào đen cúi người cung kính trước mặt Dạ Huyền, kinh sợ đến mức trán rịn đầy một lớp mồ hôi.

"!"

Tông chủ của ba thế lực lớn đều đột nhiên kinh hãi.

Đó không phải là Hà lão sao?! Ba người vốn đang định lên tiếng ngăn cản trò hề này tiếp diễn, không ngờ Hà lão lại xuất hiện, lại còn cung kính với Dạ Huyền như thế?!

Ba người đứng ngây tại chỗ.

"Hắn là ai vậy?"

Nhưng những đệ tử của ba thế lực lớn kia lại không nhận ra Hà lão, thấy người nọ cúi người trước Dạ Huyền, lập tức đều mang vẻ mặt vô cùng nghi hoặc.

Thậm chí có người còn âm thầm trách lão già này thật không biết điều, lại cắt ngang màn kịch hay đang diễn ra, làm bọn họ xem trò vui cũng không thoải mái.

"Cái gì? Hà lão? Sao ngài lại tới đây!"

Lúc này, Vương chấp sự cũng ngây tại chỗ, vội vàng hành lễ với Hà lão nói.

"Hà lão?!"

Lời của Vương chấp sự vừa nói ra, toàn trường kinh hãi.

Vô cùng kinh ngạc.

"Sao có thể?! Chính là Hà lão đó sao? Vì sao ông ấy lại cung kính với Dạ Huyền như vậy?"

"?! "

Mọi người của Hoàng Cực Tiên Tông cũng hoàn toàn ngơ ngác.

Chẳng lẽ đại sư huynh thật sự đã đặt trước chiếc thượng phẩm linh chu này?! Chuyện này là từ lúc nào, tại sao bọn họ lại không biết?!

Ngay cả Mục Bạch Thành cũng ngẩn người một chút.

Hắn có thể nhìn ra thực lực của vị Hà lão này thâm bất khả trắc.

Nhưng Hà lão này lại cung kính với Dạ Huyền như thế.

Không.

Không phải cung kính.

Mà là sợ hãi.

Một loại sợ hãi xâm nhập vào tận linh hồn.

Dường như vị Hà lão này rất sợ, rất sợ Dạ Huyền, sợ đến tận sâu trong linh hồn!

Điều này khiến Mục Bạch Thành trăm mối không có lời giải.

Mà giờ khắc này, người cảm thấy khó tin nhất chính là ba người Huyền Ma Thánh tử, Yên Hà Thánh nữ và Linh Khư Thánh tử.

Bọn họ đều chắc chắn rằng Dạ Huyền đang khoác lác, cộng thêm sự xuất hiện và lời nói của Vương chấp sự, càng khiến bọn họ muốn nhìn thấy Dạ Huyền bẽ mặt.

Kết quả bây giờ, người phụ trách cao nhất của phân hội nơi đây là Hà lão lại xuất hiện, còn có thái độ như vậy với Dạ Huyền?!

Điều này hoàn toàn khiến bọn họ không kịp phản ứng.

"Hà tiền bối."

Lúc này, tông chủ của ba thế lực lớn đều vội vàng đi tới, hướng Hà lão hành lễ.

Bọn họ biết rất rõ vị Hà lão này không phải người thường, mà là đại nhân vật từ tổng hội Linh Chu Hội tới, tuyệt đối không phải là người mà bọn họ có thể chọc vào.

Mặc dù bọn họ không biết vì sao Hà lão lại cung kính với Dạ Huyền như thế, nhưng bọn họ vẫn muốn làm tròn bổn phận của mình.

Hà lão cũng không để ý đến bọn họ, mà vẫn cúi người trước mặt Dạ Huyền, không dám có chút động đậy, cũng không dám đứng lên.

Cảnh tượng này dường như đông cứng lại tại chỗ.

Dạ Huyền thản nhiên nhìn Hà lão một cái.

Hà lão này chính là người đã từng xuất hiện cùng Mạc Cao Ly trên linh chu ở thành Hoài Nam.

Lúc đó, vị Hà lão này đã tận mắt chứng kiến Nguyên Thanh Vân và Mạc Cao Ly chết, cũng thấy Tề Khiếu Bác đã ăn nói khép nép cúi đầu như thế nào.

"Nửa tháng trước, ta hình như đã cho người đặt trước một chiếc thượng phẩm linh chu, chuyện này là do ngươi phụ trách sao?"

Dạ Huyền chậm rãi nói.

"Chính là tiểu nhân phụ trách." Hà lão không dám có chút bất kính, thành thật nói.

"Vậy tại sao hôm nay trên chiếc linh chu này lại có người khác leo lên?" Dạ Huyền lại hỏi.

Thân thể Hà lão khẽ run lên, lập tức nhìn về phía Vương chấp sự, lạnh lùng nói: "Lăn qua đây, giải thích rõ ràng cho ta đây là chuyện gì xảy ra?"

Vương chấp sự lập tức sợ đến mức trực tiếp quỳ xuống đất, toát mồ hôi lạnh, không dám giấu diếm chút nào, đem toàn bộ sự việc nói ra.

Nguyên lai, sau khi Hà lão nhận được yêu cầu đặt trước của Dạ Huyền, biết Dạ Huyền muốn đưa người của Hoàng Cực Tiên Tông đi Nam Vực Quỷ Mộ, liền truyền việc này xuống dưới.

Nhưng Hà lão không nói rõ về việc của Dạ Huyền, bởi vì chuyện này đã bị Linh Chu Hội liệt vào diện cấm nói.

Vì vậy, người phía dưới chỉ nhận được thông tin là Hoàng Cực Tiên Tông muốn đi Nam Vực Quỷ Mộ bằng thượng phẩm linh chu.

Sự việc truyền xuống nữa, đến tay Vương chấp sự, hắn chỉ biết chiếc thượng phẩm linh chu này muốn đi Nam Vực Quỷ Mộ, nên vô thức cho rằng đó là người của ba thế lực lớn.

Cộng thêm việc người của ba thế lực lớn xuất hiện và giao linh thạch, nên hắn đã không suy nghĩ nhiều như vậy.

Vì thế mới tạo thành cục diện hiện tại.

"Là tiểu nhân làm việc không chu toàn, thỉnh Dạ công tử trừng phạt!" Hà lão lúc này chỉ cảm thấy như rơi vào hầm băng, hắn cũng không kịp vấn tội Vương chấp sự mà lập tức hướng Dạ Huyền thỉnh tội trước.

Ánh mắt Dạ Huyền yên tĩnh, chậm rãi nói: "Ngươi chỉ làm việc thay Linh Chu Hội, tự nhiên không cần thỉnh tội với ta.

Nếu chuyện này đã giải thích rõ ràng, vậy bây giờ ngươi cũng biết nên làm thế nào rồi chứ."

"Tiểu nhân hiểu." Hà lão trong lòng hơi thở phào nhẹ nhõm, lúc này mới dám đứng thẳng người dậy.

Khoảnh khắc đứng thẳng người dậy, khí thế toàn thân Hà lão đột nhiên biến đổi, giống như một bá chủ vô địch một phương vậy.

Hà lão thản nhiên nhìn về phía tông chủ ba thế lực lớn, chậm rãi nói: "Ba vị chắc hẳn cũng đã biết đầu đuôi câu chuyện.

Về phần linh thạch, lão hủ sẽ để Vương chấp sự hoàn trả toàn bộ, nhưng chiếc thượng phẩm linh chu này Dạ công tử cần dùng, mời chư vị đổi sang một chiếc linh chu khác đi."

"Chuyện này..."

Tông chủ ba thế lực lớn đều hơi biến sắc mặt.

Mà các đệ tử ba thế lực lớn thì sắc mặt càng khó coi tới cực điểm, cảm giác như nuốt phải ruồi vậy.

"Dựa vào cái gì? Chúng ta rõ ràng đã giao linh thạch, còn hắn chỉ mới đặt trước, dựa vào cái gì lại cho hắn ngồi?"

Một số đệ tử cực đoan của ba thế lực lớn trực tiếp phát ra thanh âm như vậy.

"Hử?" Hà lão hơi híp mắt lại, một luồng khí tức kinh khủng đột nhiên tỏa ra.

"Câm miệng!"

Tông chủ ba thế lực lớn lập tức biến sắc, trực tiếp quát lạnh.

Ngay sau đó, bọn họ hướng Hà lão chắp tay nói: "Hà tiền bối thứ tội, là chúng ta quản giáo cấp dưới không nghiêm."

Hà lão liếc ba người một cái, thản nhiên nói: "Quy củ của Linh Chu Hội ta trước nay không ai dám phá vỡ..."

Hà lão đột nhiên im lặng, liếc nhìn Dạ Huyền một cái, thấy Dạ Huyền không nói gì, lúc này mới tiếp tục nói: "Các ngươi nếu không phục, có thể đến tổng hội Linh Chu Hội của ta kiện cáo một phen."

"Không dám, không dám." Tông chủ ba thế lực lớn đều khúm núm nói.

Bọn họ nào dám chứ, nếu thật sự đi kiện cáo, người chết chỉ sợ sẽ là bọn họ.

"Vậy các ngươi biết nên làm thế nào rồi chứ?" Hà lão thản nhiên nói.

"Biết, biết." Tông chủ ba thế lực lớn gật đầu liên tục.

Bộ dạng kia đâu còn chút hình dáng bá chủ một phương nào.

"Tất cả mọi người đổi linh chu."

Tông chủ ba thế lực lớn quay người lại, sắc mặt hơi lạnh đi, trầm giọng nói.

"Chuyện này..."

Điều này khiến các đệ tử ba thế lực lớn đều cảm thấy khó mà chấp nhận.

Bọn họ vừa mới còn đang châm chọc Dạ Huyền không có tư cách ngồi chiếc thượng phẩm linh chu này, kết quả đảo mắt một cái, chiếc thượng phẩm linh chu này liền thuộc về Dạ Huyền?

Còn bọn họ thì bị người ta trực tiếp đuổi đi?

Một cảm giác uất nghẹn đến muốn thổ huyết đột nhiên xông lên đầu, khiến bọn họ cực kỳ khó chịu.

Mà nhìn lại đám đệ tử Hoàng Cực Tiên Tông, ai nấy đều vui mừng khôn xiết.

Đây thật đúng là nhất niệm thiên đường, nhất niệm địa ngục mà!

Một giây trước bọn họ còn bị ba thế lực lớn chế giễu, đảo mắt một cái bọn họ đã trở thành chủ nhân của chiếc thượng phẩm linh chu này?

Thật không thể thoải mái hơn.

Trong nhất thời, ánh mắt họ nhìn về phía Dạ Huyền càng thêm tôn kính.

Đại sư huynh thực sự quá lợi hại, bọn họ thậm chí còn không biết đại sư huynh đã đặt trước chiếc thượng phẩm linh chu này từ lúc nào.

Càng khiến bọn họ kinh hãi là.

Nhân vật mà ngay cả tông chủ ba thế lực lớn đều phải tôn kính, trước mặt đại sư huynh lại giống như một con chó vậy?

Đây là thao tác gì vậy?

Thật là quá bá đạo!

Khiến người ta khó có thể tin.

"Xem như ngươi lợi hại!" Sắc mặt Huyền Ma Thánh tử biến đổi liên tục.

Hắn làm sao cũng không ngờ tới Dạ Huyền này lại có quan hệ với Linh Chu Hội, đến cả Hà lão cũng phải tôn kính Dạ Huyền như vậy.

Vốn định làm giảm nhuệ khí của Dạ Huyền một chút, kết quả ngược lại là bọn họ bị đánh mặt một phen.

Lúc này hắn hận không thể tìm một cái lỗ để chui vào, quá mất mặt.

"Chậm đã." Lúc này, Dạ Huyền mở miệng.

"Dạ công tử xin phân phó." Hà lão vội nói.

Dạ Huyền nhìn về phía Huyền Ma Thánh tử, Linh Khư Thánh tử, Yên Hà Thánh nữ cùng đông đảo đệ tử ba thế lực lớn đang chuẩn bị rời khỏi linh chu, thản nhiên nói:

"Ta biết trong các ngươi có nhiều người vẫn còn khinh thường Hoàng Cực Tiên Tông ta.

Hôm nay chỉ là một bài học nho nhỏ, hy vọng sau này các ngươi có thể biết nhìn người một chút, đừng luôn mắt chó coi thường người khác."

"Cút đi."

Vốn đang cho rằng Dạ Huyền muốn nói gì, sau khi nghe những lời này, người của ba thế lực lớn tức đến thiếu chút nữa thổ huyết.

Mà mấy người lúc trước kêu gào hung hăng nhất lại xấu hổ không ngẩng đầu lên được.

Cuối cùng, người của ba thế lực lớn chỉ có thể tiu nghỉu rời đi, đổi sang ngồi hai chiếc trung phẩm linh chu.

So sánh ra, hai chiếc trung phẩm linh chu này trông kém xa.

Hoàn toàn không cùng một đẳng cấp.

Đợi sau khi người của ba thế lực lớn rời đi.

Các đệ tử Hoàng Cực Tiên Tông đều cất tiếng hoan hô thành công.

Mục Bạch Thành không khỏi nhìn Dạ Huyền một cái với ánh mắt cổ quái.

Gã này quả nhiên luôn khiến người ta không thể tưởng tượng nổi mà.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play