Người lên tiếng đúng là Linh Khư Thánh tử.

Người mạnh nhất thế hệ trẻ của Linh Khư Thánh Địa.

Từng mang danh xưng đứng đầu tam đại thiên kiêu trong phạm vi trăm ngàn dặm của Thiên Thanh Sơn mạch.

Mà hai vị khác trong tam đại thiên kiêu chính là Huyền Ma Thánh tử và Yên Hà Thánh nữ.

Huyền Ma Thánh tử dĩ nhiên chính là Thánh tử của Huyền Ma Động.

Còn Yên Hà Thánh nữ là Thánh nữ của Yên Hà Sơn.

Ba người này chính là tam đại thiên kiêu từng vang danh trong phạm vi trăm ngàn dặm của Thiên Thanh Sơn mạch.

Cho dù tuyệt thế thiên kiêu của Cổ Vân thượng quốc ở Lôi Vân Sơn cũng khó mà nổi danh ngang bằng bọn họ.

Mà thủ tịch đại đệ tử Lãnh Dật Phàm của Hoàng Cực Tiên Tông trước đây lại càng không có tư cách được đánh đồng với bọn hắn.

Ngược lại, Chu Ấu Vi thì mơ hồ có tư cách.

Chỉ tiếc Chu Ấu Vi còn quá nhỏ, thực lực vẫn chưa trưởng thành.

Nhưng tất cả những điều này đều đã thay đổi sau chuyến đi đến kim trì ở Liệt Thiên Thượng Quốc.

Đệ nhất nhân thế hệ trẻ trong phạm vi trăm ngàn dặm của Thiên Thanh Sơn mạch đã biến thành Dạ Huyền, ngay cả Chu Ấu Vi cũng vượt lên trên bọn họ.

Điều này khiến trong lòng bọn họ vô cùng khó chịu.

Lúc này thấy Dạ Huyền ở đó ăn nói lung tung, Linh Khư Thánh tử cũng không chút lưu tình lên tiếng trào phúng.

"Đúng vậy, nếu ngươi có thể ngồi trên Viễn Cổ Thần Liễn do Chân Long Thần Hoàng kéo, vì sao còn phải đến ngồi thượng phẩm linh chu do ba thế lực lớn chúng ta bao trọn?"

Bên cạnh cũng truyền đến một giọng nói.

Khi mọi người tản ra liền thấy một thanh niên mặc áo bào đen, giữa hai hàng lông mày mang theo vẻ ngạo khí, lúc này đang khoanh tay trước ngực, nhìn Dạ Huyền với vẻ châm chọc.

Đó là Huyền Ma Thánh tử.

"Hoàng Cực Tiên Tông lần này dường như cũng chưa từng giao linh thạch nhỉ?" Một giọng nói uyển chuyển êm tai vang lên.

Giọng nói đến từ một nữ tử mặc trường quần màu vàng nhạt, cô gái này có gương mặt trái xoan, khuôn mặt xinh đẹp nhu mì nhưng lại lặng lẽ mang theo chút ý lạnh.

Đó là Yên Hà Sơn Thánh nữ.

Ba người dường như rất ăn ý, gần như cùng lúc lên tiếng trào phúng.

"Các ngươi!"

Nghe những lời trào phúng của mấy kẻ này, các đệ tử Hoàng Cực Tiên Tông đều có sắc mặt khó coi.

Mục Bạch Thành cũng chậm rãi dừng lại, đứng trên boong thuyền với thần sắc lạnh lùng.

Tông chủ của ba thế lực lớn thấy vậy đều hơi híp mắt lại, nhưng vẫn chưa mở miệng.

"Các ngươi lên được thượng phẩm linh chu này vẫn là nhờ vào ba thế lực lớn chúng ta cả, rõ ràng không liên thủ với chúng ta, để các ngươi lên được linh chu này đã là không tệ rồi, không biết còn kiêu ngạo cái gì."

Có đệ tử Huyền Ma Động khẽ cười nói.

Điều này khiến không ít đệ tử đều âm thầm bật cười.

Những lời này khiến sắc mặt người của Hoàng Cực Tiên Tông càng thêm khó coi, họ âm thầm nắm chặt nắm đấm, ý nghĩ hưng phấn vừa rồi hoàn toàn biến mất.

"Dạ Huyền, ta biết ngươi có vài phần thực lực, nhưng có những lúc đừng cứ nghĩ đến việc gây chuyện." Huyền Ma Thánh tử nhìn Dạ Huyền, cười như không cười nói.

"Đại sư huynh, chúng ta đổi chiếc linh chu khác đi, không phải chỉ là một chiếc linh chu thôi sao, Hoàng Cực Tiên Tông chúng ta chẳng lẽ còn không ngồi nổi sao?"

Chu Hiểu Phi, Lữ Tú Lập và những người khác làm sao chịu nổi cơn tức này, đều khẽ nói với Dạ Huyền.

"Đổi một chiếc? Xin lỗi, bến đò linh chu ở đây chỉ có duy nhất một chiếc thượng phẩm linh chu này thôi, và chỉ có người của ba thế lực lớn chúng ta mới có thể ngồi."

Có đệ tử Linh Khư Thánh Địa cười nói.

Lời này lập tức khiến sắc mặt Chu Hiểu Phi và những người khác lúc trắng lúc xanh.

Nhưng lời vị đệ tử này nói cũng là thật.

Linh Chu Hội thiết lập các bến đò linh chu ở nhiều nơi, cung cấp linh chu cho mọi người đi lại.

Nhưng linh chu cũng được phân chia đẳng cấp, đẳng cấp càng cao thì linh chu tự nhiên càng quý giá.

Trong toàn bộ Thiên Thanh Sơn mạch, số lượng thượng phẩm linh chu không quá ba chiếc.

Ở nơi này chỉ có duy nhất một chiếc, và thông thường chỉ có người của ba thế lực lớn mới có tư cách ngồi.

Đây cũng là một loại tượng trưng cho thân phận.

Các thế lực bình thường dù có đủ linh thạch báo giá cũng chưa chắc có tư cách ngồi.

Chính vì vậy, sau khi nghe Chu Hiểu Phi nói, các đệ tử của ba thế lực lớn đều bật cười một trận.

Ngay cả tông chủ của ba thế lực lớn cũng đều âm thầm lắc đầu bật cười.

Hoàng Cực Tiên Tông này tuy bề ngoài có vẻ như sắp trở thành thế lực lớn thứ tư của Thiên Thanh Sơn mạch, nhưng ở một vài phương diện vẫn không thể nào so sánh được với bọn họ.

Riêng về sự hiểu biết của đệ tử đã không cùng một đẳng cấp.

"Chỉ là một chiếc linh chu mà lại bị các ngươi nói thành kỳ trân dị bảo gì vậy."

Dạ Huyền ngược lại không hề tức giận, chỉ cảm thấy có chút buồn cười.

"Một chiếc thượng phẩm linh chu tất nhiên không thể so sánh với thần liễn do Chân Long Thần Hoàng kéo như lời ngươi nói.

Ngươi không được chúng ta ưu ái cho đi nhờ thì thôi, đừng có mạnh miệng nữa." Linh Khư Thánh tử nhàn nhạt nói.

Ý tứ của lời này đơn giản là đang giễu cợt Dạ Huyền rằng việc hắn có mặt trên thượng phẩm linh chu này đều là nhờ vào bọn họ cả, cũng không cần phải đi khoác lác thêm làm gì, nói cái gì mà có Viễn Cổ Thần Liễn do Chân Long Thần Hoàng kéo.

"Một số kẻ có lẽ chỉ biết khoác lác vài câu thôi." Huyền Ma Thánh tử giễu cợt nói.

Dạ Huyền lắc đầu, chậm rãi nói: "Nếu ta nói thượng phẩm linh chu này là do ta đã sớm đặt trước, các ngươi có tin không?"

Cả chiếc thượng phẩm linh chu đều chìm vào yên lặng trong giây lát.

Ngay sau đó là những tràng cười vang.

Một vài người thậm chí cười đến gập cả người.

Không chỉ có bọn họ.

Tông chủ của ba thế lực lớn cũng thấy buồn cười, âm thầm không nói gì.

Dạ Huyền này cũng quá không biết xấu hổ đi, thượng phẩm linh chu này rõ ràng là do ba thế lực lớn bọn họ bao trọn, Dạ Huyền này lại nói là hắn bao?

Nếu thật sự là hắn bao, vì sao hắn không bỏ ra một đồng nào?

Ngay cả Mục Bạch Thành cũng âm thầm đưa tay ôm trán, hắn đã sớm nghe nói tính cách Dạ Huyền ngang ngược phách lối, bây giờ xem ra đúng là như vậy thật.

Chuyện đặt trước thượng phẩm linh chu này, hắn cũng không biết Dạ Huyền đã đặt trước bằng cách nào?

"Ngươi có thể đặt trước thượng phẩm linh chu sao?" Yên Hà Thánh nữ buồn cười, lấy tay áo khẽ che miệng cười nói: "Đạo hữu của Hoàng Cực Tiên Tông cũng thật biết nói đùa."

"Đúng là chuyện cười! Lúc giao linh thạch ta cũng có mặt ở đó, sao ta không thấy người nào của Hoàng Cực Tiên Tông các ngươi?" Huyền Ma Thánh tử càng trực tiếp vạch trần.

"Buồn cười thật." Linh Khư Thánh tử càng lắc đầu không thôi.

Dạ Huyền này khoác lác thật đúng là chẳng kiêng nể gì cả.

Thượng phẩm linh chu này rõ ràng là do ba thế lực lớn bọn họ liên thủ bao trọn, lúc đầu khi giao linh thạch, Huyền Ma Thánh tử cũng có mặt.

Hoàng Cực Tiên Tông cũng không có một người nào xuất hiện.

Lấy cái gì mà đặt trước?

Dùng miệng sao?

Đùa kiểu gì vậy.

"Thật sao?" Dạ Huyền cười nhạt một tiếng.

Vốn hắn không có ý định so đo, nhưng nếu mấy kẻ này đã thích nhảy nhót như vậy, thì hắn cũng không ngại tát vào mặt bọn họ một phen.

"Người phụ trách của Linh Chu Hội ở đâu?"

Dạ Huyền nhàn nhạt nói.

"Còn hỏi người phụ trách của Linh Chu Hội ở đâu? Ngươi đúng là 'chưa thấy quan tài chưa đổ lệ', 'con vịt chết mạnh miệng'." Huyền Ma Thánh tử dường như rất hứng thú, cười nói: "Đi gọi Vương huynh tới đây, đối chất trước mặt xem hắn còn dám khoác lác nữa không."

Rất nhanh, đệ tử Huyền Ma Động liền đi mời một nam tử mặc hoa phục khoảng ngoài ba mươi tuổi tới.

"Vương mỗ ra mắt các vị đạo hữu, không biết có chuyện gì?" Người vừa đến đúng là Vương huynh trong lời Huyền Ma Thánh tử, cũng chính là chấp sự của Linh Chu Hội.

"Vương huynh, đạo hữu Dạ Huyền của Hoàng Cực Tiên Tông nói thượng phẩm linh chu này là do hắn đặt trước, có chuyện này không?" Huyền Ma Thánh tử chỉ vào Dạ Huyền, nói với vị Vương chấp sự kia.

Vương chấp sự nghe vậy không khỏi nhìn về phía Dạ Huyền, đánh giá một lát rồi chắp tay nói: "Lúc giao linh thạch ban đầu, Vương mỗ cũng chưa từng thấy người nào của Hoàng Cực Tiên Tông xuất hiện."

"Ha ha ha ha ———— "

Nghe những lời này, người của ba thế lực lớn trên boong thuyền đều cười rộ lên.

Mà sắc mặt mọi người của Hoàng Cực Tiên Tông lại càng thêm khó coi.

Lúc này, ngay cả bọn họ cũng cảm thấy đại sư huynh đang khoác lác...

"Bây giờ ngươi còn gì để nói nữa không?" Huyền Ma Thánh tử liếc Dạ Huyền một cái, cười khẩy nói.

Dạ Huyền hơi nhíu mày, hắn tuy không để tâm chuyện này, nhưng hắn quả thực đã bảo Lỗ Thừa Đức đến đặt trước chiếc thượng phẩm linh chu này.

Lúc đó người của Linh Chu Hội cũng đã tiếp kiến, biết là Dạ Huyền đặt trước liền lập tức đồng ý.

Nghĩ đến đây, Dạ Huyền nhìn về phía Vương chấp sự, nhàn nhạt nói: "Ngươi không phải là người phụ trách cao nhất của Linh Chu Hội ở đây chứ?"

Vương chấp sự chắp tay nói: "Vương mỗ tự nhiên không phải.

Người phụ trách cao nhất của phân hội nơi đây là Hà lão."

"Vậy ngươi gọi ông ấy tới đây." Dạ Huyền nhàn nhạt nói.

Vương chấp sự cũng có chút khó xử nói: "Hà lão thường không xử lý những việc này."

"Ha, ngươi tên này thật đúng là chưa bỏ cuộc nhỉ..." Huyền Ma Thánh tử không chút lưu tình châm chọc: "Hà lão người ta là đại nhân vật do tổng hội Linh Chu Hội phái tới, sao lại tiếp kiến ngươi được?"

Lần này, tất cả mọi người đều lộ vẻ châm biếm.

Dạ Huyền này rõ ràng trong lời đồn lợi hại như vậy, sao lại làm ra hành vi của kẻ ngu ngốc thế này?

Quả thực khiến người ta cảm thấy khó hiểu.

Nhưng nghĩ kỹ lại cũng đúng.

Trước đây Dạ Huyền này không phải bị người ta gọi là tên ngốc ở rể sao?

Lần này, tông chủ của ba thế lực lớn đều có chút nhìn không nổi nữa, cảm thấy cứ tiếp tục như vậy thì quá đáng, đang chuẩn bị lên tiếng.

Nhưng đúng vào lúc này.

Trên boong linh chu, thình lình xuất hiện một vị lão giả mặc hắc bào, thần sắc mang theo vẻ lo lắng, đang tìm kiếm trong đám người.

Khi ánh mắt của lão giả rơi vào người Dạ Huyền, thân thể lão tức khắc run lên, nhanh chóng lao tới trước mặt Dạ Huyền, khom người chín mươi độ, kinh sợ nói: "Dạ công tử giá lâm, tiểu nhân nghênh đón chậm trễ, tội đáng chết vạn lần!"

"?! "

Tông chủ của ba thế lực lớn đều đột nhiên kinh ngạc.

Đó không phải là Hà lão sao?!

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play