Hoa Thiên Khung ngay lập tức đem thuốc giải Phong Linh Tán giao vào tay Dạ Huyền để tránh Dạ Huyền lại nổi giận.
Dạ Huyền cũng không làm khó Hoa Thiên Khung nữa, tặng cho một chiếc Linh Chu, sau đó mang theo Chu Ấu Vi và những người khác ngồi lên Linh Chu lên đường trở về Hoàng Cực Tiên Tông.
Mà sau khi Dạ Huyền rời đi, Hoa Thiên Khung cũng không hề rảnh rỗi, lập tức lập Nhân Hoàng mới.
Là lão tổ của Liệt Thiên Thượng Quốc, Hoa Thiên Khung có quyền lực khó có thể tưởng tượng.
Thậm chí cho dù Hoa Văn Thao không chết, Hoa Thiên Khung chỉ cần một câu nói là có thể khiến Nhân Hoàng đổi người.
Đây chính là sức mạnh của Hoa Thiên Khung.
Hiện tại Hoa Văn Thao đã bị Hoa Thiên Khung đập chết, tự nhiên là muốn lập Nhân Hoàng mới.
Mà theo việc Nhân Hoàng mới đăng cơ, tin tức lão Nhân Hoàng bỏ mình cũng rất nhanh chóng lan truyền ra ngoài.
Không chỉ Nhân Hoàng Hoa Văn Thao, mà Hoa Vân Phi cũng bỏ mình nơi sâu trong hoàng cung.
Tin tức này giống như một quả bom nổ dưới nước, đột ngột bùng nổ, kinh động toàn bộ Liệt Thiên Thượng Quốc.
Theo việc Nhân Hoàng mới đăng cơ, tất nhiên sẽ thay đổi thế cục của Liệt Thiên Thượng Quốc.
Không những vậy, lúc Nhân Hoàng mới lên ngôi còn tuyên bố một chuyện vô cùng quan trọng.
Liệt Thiên Thượng Quốc sau này sẽ là thượng quốc thuộc hạ của Hoàng Cực Tiên Tông, hàng năm đều cần dâng lễ.
Lời vừa nói ra lập tức dẫn tới các đại thần cả triều đình cùng xúc động phẫn nộ, thậm chí có người nghi ngờ Nhân Hoàng mới không đủ tư cách.
Mà đối mặt với cục diện như vậy, Hoa Thiên Khung cũng trực tiếp hiện thân.
Theo sự hiện thân của Hoa Thiên Khung, không còn ai đưa ra bất kỳ ý kiến phản đối nào nữa.
Từ đó, Liệt Thiên Thượng Quốc lại một lần nữa trở về dưới trướng Hoàng Cực Tiên Tông.
Có điều lần này không giống như trước đây, không chỉ là Hoàng Cực Tiên Tông nắm giữ Liệt Thiên Thượng Quốc, mà là Liệt Thiên Thượng Quốc phải đến Hoàng Cực Tiên Tông dâng lễ.
Đây đã hoàn toàn là quan hệ thượng hạ cấp.
Tất cả những điều này dĩ nhiên là do Dạ Huyền bảo Hoa Thiên Khung làm.
Bất kể nói thế nào, Liệt Thiên Thượng Quốc và Hoàng Cực Tiên Tông cùng chung nguồn gốc.
Dạ Huyền tuy chẳng muốn quản Liệt Thiên Thượng Quốc, nhưng để nó một lần nữa thuộc về Hoàng Cực Tiên Tông, coi như là nể mặt Liệt Thiên Đại Đế đi.
Đối với Liệt Thiên Thượng Quốc, Dạ Huyền đã đặc biệt khoan dung.
Nếu như đối với thế lực khác, Dạ Huyền đã diệt từ lúc Vương Thế Kỳ chạy đến Hoàng Cực Tiên Tông diễu võ dương oai, tuyên bố thoát khỏi Hoàng Cực Tiên Tông rồi.
Nể mặt Liệt Thiên Đại Đế, Dạ Huyền quả thật vẫn không hủy diệt Liệt Thiên Thượng Quốc, mà là để nó tồn tại dưới hình thức thượng quốc thuộc hạ của Hoàng Cực Tiên Tông.
"Hoa Thiên Khung kia đã thần phục ngươi rồi sao?" Trên phi thuyền, Chu Ấu Vi cùng Dạ Huyền đứng ở đầu thuyền, nhìn phong cảnh xung quanh không ngừng lùi lại phía sau, Chu Ấu Vi nhẹ giọng hỏi.
Dạ Huyền hai tay đút túi, ánh mắt yên tĩnh, khẽ mỉm cười nói: "Chỉ là một con chó thôi, hắn còn chưa có tư cách trở thành thuộc hạ dưới trướng của ta."
Trong con ngươi xinh đẹp của Chu Ấu Vi lóe lên một tia kinh ngạc, nhưng chỉ chốc lát liền cười một tiếng, dường như đã quen với cách nói chuyện của Dạ Huyền.
"Tình hình chiến đấu ở Hoàng Cực Tiên Tông thế nào rồi?" Dạ Huyền nhìn về phía Chu Ấu Vi.
Chu Ấu Vi nhìn thẳng phía trước, trên dung nhan đẹp như tranh vẽ nở nụ cười, nhẹ giọng nói: "Hai vị lão tổ của Lôi Vân Sơn đều đã bị trấn áp, tông môn chúng ta không chút tổn thất nào."
"Có điều nghe ý của lão tổ, tất cả những chuyện này đều là nhờ phu quân sao?"
Chu Ấu Vi nghiêng đầu nhìn Dạ Huyền, trong con ngươi xinh đẹp mang theo vẻ nghi hoặc.
Dạ Huyền mỉm cười không nói gì.
Chuyện này đúng là do hắn sắp đặt, hai vị lão tổ Lôi Vân Sơn bị trấn áp, Hoàng Cực Tiên Tông đại thắng toàn diện.
Bây giờ đến lượt Lôi Vân Sơn và Cổ Vân thượng quốc hoảng sợ rồi.
Phi chu bay được một canh giờ, gần tới hoàng hôn, mọi người đã trở về Hoàng Cực Tiên Tông.
Vừa trở về liền cảm nhận được khí tức bạo ngược từ bốn phương tám hướng, không cần nghĩ cũng biết nơi đây không lâu trước đã xảy ra đại chiến kinh thiên động địa!
Khi thấy Dạ Huyền trở về, Giang Tĩnh và những người khác lập tức tới đón tiếp, trên mặt mang vẻ vui mừng.
"Dạ Huyền, hai vị lão tổ Lôi Vân Sơn xử trí thế nào?" Ngay lập tức, Giang Tĩnh tìm đến Dạ Huyền.
"Bọn họ ở đâu?" Dạ Huyền hỏi.
"Ở Liệt Thiên tổ miếu, do Lệ Cuồng Đồ trấn áp." Khâu Văn Hãn mặt mày hồng hào, dường như có chút kích động.
"Hắn xuất sơn rồi sao?" Dạ Huyền có chút kinh ngạc.
Nhưng tính toán thời gian thì cũng đúng lúc, Lệ Cuồng Đồ hẳn đã trấn áp được ma tính trong lòng.
Trong kế hoạch ban đầu của Dạ Huyền là để Chu Triều Long bọn họ ra tay.
Không ngờ Lệ Cuồng Đồ lại xuất sơn, hiệp trợ Chu Triều Long trấn áp hai vị lão tổ của Lôi Vân Sơn.
"Ngươi đi theo ta." Khâu Văn Hãn cũng không do dự, mang theo Dạ Huyền đi thẳng đến Liệt Thiên tổ miếu.
Còn Chu Ấu Vi và những người khác thì ở lại, thuận tiện bẩm báo một lượt những chuyện đã xảy ra.
Khi Giang Tĩnh và những người khác nghe xong thì lập tức kinh sợ.
Người của năm đại thế lực toàn bộ bị Dạ Huyền giết?
Ngay cả một vị lão tổ của Cổ Vân thượng quốc cũng bị Dạ Huyền tiêu diệt?
Mà Nhân Hoàng, Tam hoàng tử của Liệt Thiên Thượng Quốc đều bị giết chết, lão tổ Hoa Thiên Khung thì bị Dạ Huyền thu phục?
Tất cả những điều này khiến Giang Tĩnh và những người khác cảm thấy vô cùng không chân thực.
Quả thực quá mức chấn động.
Thực lực của Dạ Huyền đã mạnh đến mức độ này rồi sao?
Hắn không phải mới ở cảnh giới Đạo Thai thôi sao?
Nếu không phải rất nhiều đệ tử đều nói như vậy, Giang Tĩnh chỉ sợ làm sao cũng không thể tin nổi.
Lúc này, Dạ Huyền đã theo Khâu Văn Hãn đi tới Liệt Thiên tổ miếu.
Trong Liệt Thiên tổ miếu, Lệ Cuồng Đồ đang ngồi xếp bằng ở đó, cả người tỏa ra một luồng sát ý hung tàn cực kỳ đáng sợ có thể thấy bằng mắt thường, khiến hắn trông như một mãnh thú hình người vô cùng kinh khủng.
Khi Dạ Huyền cùng Khâu Văn Hãn tới nơi, Lệ Cuồng Đồ chậm rãi mở mắt, đôi con ngươi sâu thẳm không còn cuồng bạo như trước.
Trông rất bình tĩnh.
"Ngươi đã về." Ánh mắt Lệ Cuồng Đồ rơi trên người Dạ Huyền.
"Hai tên kia đâu?" Dạ Huyền hỏi.
Lệ Cuồng Đồ xòe hai tay ra.
Vù vù ———— Giây sau, hai đạo lôi đình hiện lên, ngay sau đó có hai linh hồn từ trong hai tay Lệ Cuồng Đồ bay ra, lơ lửng giữa không trung.
"Thân xác của bọn họ đã bị ta xé nát, chỉ còn lại hai đạo linh hồn này." Lệ Cuồng Đồ bình tĩnh nói, như thể đang kể một chuyện cực kỳ tầm thường.
Điều này làm Khâu Văn Hãn đứng bên cạnh không nhịn được co rút khóe miệng.
Lúc trấn áp còn ổn thỏa, kết quả đảo mắt một cái, thân xác của hai vị lão tổ Lôi Vân Sơn kia liền bị xé nát.
Lệ Cuồng Đồ này nhìn như tâm tính đã trầm ổn xuống, nhưng thực tế vẫn đáng sợ như cũ.
Trong xương tủy tràn ngập sát ý hung tàn.
Dạ Huyền nhìn hai đạo linh hồn, xoa cằm, chậm rãi nói: "Hai kẻ này chủ tu lôi pháp, linh hồn cũng không tệ, vừa hay đem hai thần hồn này đưa cho lão đầu Từ Cửu, để lão lấy đi làm khí linh."
"Tha mạng, tha mạng!" Dạ Huyền vừa dứt lời, hai đạo linh hồn liền sợ hãi tột độ, vội vàng cầu xin tha thứ.
"Khâu lão đầu, hai đạo linh hồn này cứ giao cho ngươi mang đến cho Từ Cửu." Dạ Huyền không để ý đến hai đạo linh hồn, phất tay một cái.
Hô ———— Hai đạo linh hồn hóa thành một luồng gió cuốn vào trong tay áo rộng của Khâu Văn Hãn.
"Được!" Khâu Văn Hãn xoay người rời đi.
"Ngươi không có lừa ta." Đợi Khâu Văn Hãn rời đi, Lệ Cuồng Đồ nhìn về phía Dạ Huyền, ánh mắt bình tĩnh, hướng về phía Dạ Huyền vái một cái thật sâu.
"Ngươi càng nắm giữ ma tâm mạnh mẽ bao nhiêu, Chiến Ma Chi Đạo sẽ càng thuần túy bấy nhiêu, đến lúc đó lực lượng bộc phát ra cũng càng mạnh." Dạ Huyền khẽ gật đầu nói.
Ngày trước, hắn bảo Lệ Cuồng Đồ trấn thủ Liệt Thiên tổ miếu bốn mươi chín ngày, mỗi ngày thực hiện ba lạy chín khấu lễ, không được tu luyện.
Lệ Cuồng Đồ làm theo lời Dạ Huyền, quả nhiên cũng cảm ngộ được Chiến Ma Chi Đạo chân chính.
Lúc Lệ Cuồng Đồ xuất sơn, cảm thấy bản thân mạnh mẽ hơn bao giờ hết.
Chính vì vậy, Lệ Cuồng Đồ càng thêm tôn kính Dạ Huyền.
Thiếu niên nhìn qua không lớn này nắm giữ rất nhiều bí mật khó có thể tưởng tượng.
"Ta sẽ không ở mãi tại Hoàng Cực Tiên Tông, sau này nếu Hoàng Cực Tiên Tông gặp phải chuyện gì, ngươi cần phải ra tay."
Dạ Huyền nhìn về phía pho tượng Liệt Thiên Đại Đế, chậm rãi nói.
"Ngươi muốn rời đi sao?" Lệ Cuồng Đồ nhíu mày.
Dạ Huyền thu hồi ánh mắt, nhìn Lệ Cuồng Đồ, khẽ mỉm cười nói: "Không vội, còn sớm."
"Nếu có thể, ta muốn đi theo ngươi." Lệ Cuồng Đồ vẻ mặt chân thành nói.
Dạ Huyền lắc đầu nói: "Thân ngươi gánh vác Chiến Ma Chi Đạo, cần lấy việc bảo vệ Hoàng Cực Tiên Tông làm trọng trách.
Nếu ngươi tìm được người kế thừa Chiến Ma tiếp theo, thì có thể đi theo ta."
Lệ Cuồng Đồ im lặng không nói, cuối cùng gật đầu.
Nếu là trước kia, Lệ Cuồng Đồ tuyệt đối sẽ không dễ dàng đáp ứng như vậy, có lẽ còn nói lão tử muốn đi đâu thì đi đó, ai cản được lão tử?
Nhưng sau khoảng thời gian lắng đọng này, hắn đã có thể khống chế ma tâm của bản thân, không còn nóng nảy như trước nữa.
Dạ Huyền giơ tay ra.
Vù vù ———— Kim quang lóe lên.
Ngay sau đó, bên trong tổ miếu đột nhiên xuất hiện một sơn thú giống Tỳ Hưu, đang đánh giá xung quanh.
"Cảm giác thật quen thuộc." Thiên Lộc đưa mắt nhìn pho tượng Liệt Thiên Đại Đế, nghi ngờ nói.
"Đây là?" Lệ Cuồng Đồ nhìn Thiên Lộc đột nhiên xuất hiện, hơi nhíu mày.
"Hậu duệ của thánh thú Tỳ Hưu, Thiên Lộc." Dạ Huyền chậm rãi nói.