"? !"

"Dạ Huyền...

tiên sinh?!"

Giang Tĩnh và Khâu Văn Hãn nghe cách xưng hô của Từ Cửu, nhất thời ngơ ngác không hiểu.

"Sao thế? Các ngươi không nhận biết tiên sinh?" Từ Cửu thấy bộ dạng này của Giang Tĩnh và Khâu Văn Hãn, không khỏi hơi nhíu mày: "Lấy thực lực của hắn, vị trí ở trong tông hẳn phải rất cao mới đúng chứ?"

"Không có, không." Hai người lúc này mới phản ứng lại, trong lòng dấy lên sóng to gió lớn.

Dạ Huyền tối hôm qua tới Luyện Khí đường làm gì? Vì sao Cửu gia lại tôn kính Dạ Huyền như vậy, còn dùng cách gọi này?!

Người khác có thể không biết, nhưng Khâu Văn Hãn lại biết rất rõ.

Năm đó, thời điểm Cửu gia danh chấn Thanh Sơn mạch, từng có người cưỡng ép tới Hoàng Cực Tiên Tông đòi luyện khí, trực tiếp bị thanh đồng thần khôi của Cửu gia vây công đến sợ chết khiếp, sau đó trực tiếp bị phanh thây.

Từ đó về sau, danh tiếng của Cửu gia cũng khiến người ta vừa kính vừa sợ.

Khi đó Luyện Khí đường vẫn còn, Cửu gia đối đãi với đệ tử Luyện Khí đường cũng phi thường nghiêm khắc, khiến cho rất nhiều đệ tử Luyện Khí đường khổ không thể tả.

Lại cộng thêm Hoàng Cực Tiên Tông từ từ suy tàn, tính cách Cửu gia ngày càng tệ đi, dẫn tới đệ tử Luyện Khí đường càng ngày càng ít.

Cho tới sau này, Luyện Khí đường một người cũng không còn, mà Cửu gia cũng biến mất hoàn toàn.

Hiện nay Cửu gia tái hiện, uy thế vẫn vô cùng.

Nhưng Cửu gia lại dùng danh xưng "tiên sinh" đối với một vãn bối, quả thực khiến Khâu Văn Hãn không thể ngờ tới.

"'Thảo nào tối hôm qua hắn nói gọi sư tổ gia, sư gia cũng không dám đáp ứng...'" Giang Tĩnh thần sắc cổ quái nhớ tới câu nói Dạ Huyền nói tối hôm qua.

Nghe ý tứ của Từ Cửu, rõ ràng là rất tôn kính Dạ Huyền.

Dưới tình huống này, nếu như Dạ Huyền gọi Từ Cửu là sư tổ gia, chỉ sợ Từ Cửu muốn quỳ xuống tại chỗ.

"Dạ Huyền đi giảng đạo." Giang Tĩnh thật thà bẩm báo.

"Ngươi là..." Từ Cửu cau mày nhìn Giang Tĩnh, hơi nghi hoặc.

"Vãn bối là tôn tức của gia gia Chu Ngự Thiên, Giang Tĩnh.

Chu Tử Hoàng là phu quân ta." Giang Tĩnh nói.

"Thì ra là thế." Từ Cửu bừng tỉnh, cảm thán nói: "Gia hỏa Chu Ngự Thiên kia, Tôn nhi đều ngồi lên vị trí Tông chủ rồi nha."

"Dạ Huyền tiên sinh đâu?" Từ Cửu hỏi.

"Dạ Huyền là con rể ta." Giang Tĩnh nói đúng sự thật.

"Gì?!" Từ Cửu bị sặc một chút, vẻ mặt cổ quái nhìn Giang Tĩnh: "Dạ Huyền tiên sinh...

là con rể ngươi?!"

Giang Tĩnh không dám giấu diếm, nói: "Quả thực như vậy."

Từ Cửu vẻ mặt cổ quái nhớ lại bộ dáng của Dạ Huyền, âm thầm nói: Xem ra Dạ Huyền tiên sinh thật sự là thiếu niên, mà không phải chỉ nhìn qua giống thiếu niên...

Cổ quái, thật cổ quái, vì sao một người trẻ tuổi lại nắm giữ phương pháp luyện chế bạch ngân thần khôi, còn có năng lực lăng không truyền pháp.

Từ Cửu nghĩ mãi không ra.

"Đúng rồi sư bá, Dạ Huyền còn có hai tầng thân phận khác." Khâu Văn Hãn nói.

"Nói." Từ Cửu nói.

"Hắn là thủ tịch đại đệ tử hiện tại của ta tông, mặt khác còn là..."

"Trung hưng chi chủ!"

Khâu Văn Hãn trịnh trọng nói.

"Trung hưng chi chủ?" Từ Cửu hơi nghi hoặc một chút, "Hắn là người thừa kế chức vị môn chủ kế tiếp sao?"

"Không phải ý này." Khâu Văn Hãn lắc đầu, trịnh trọng nói: "Hắn là người được tổ sư gia chọn trúng, nắm giữ lực lượng Liệt Thiên Tổ Miếu!"

"Cái gì?!" Từ Cửu bỗng nhiên đứng dậy, trong con ngươi bắn ra hai đạo tinh quang thực chất, khắp khuôn mặt là vẻ hoảng sợ.

"Liệt Thiên Tổ Miếu chi lực!"

Từ Cửu hướng mặt về phía Liệt Thiên Tổ Miếu, trong đôi mắt già nua vẩn đục ngấn lệ.

"Hoàng Cực Tiên Tông ta cuối cùng cũng phải quật khởi sao?"

Từ Cửu run run rẩy rẩy hướng về phía Liệt Thiên Tổ Miếu vái một cái thật sâu.

"Nói mau, Dạ Huyền tiên sinh còn nắm giữ lực lượng đặc biệt gì nữa?" Từ Cửu lão lệ tung hoành, nhưng nhiều hơn là kích động, hắn nhìn về phía Khâu Văn Hãn.

Nhìn Từ Cửu lão lệ tung hoành, Khâu Văn Hãn trăm mối cảm xúc ngổn ngang, nhưng vẫn thuật lại một cách chân thực từng kỳ tích mà Dạ Huyền đã sáng tạo ra.

Sau khi nghe xong, Từ Cửu ngồi ở chỗ cũ, thật lâu không kìm nén được.

"Dạ Huyền tiên sinh lại có năng lực như thế!"

"Ta tông còn lo gì không thể quật khởi a!"

Từ Cửu thở dài một hơi, trong mắt tràn đầy kích động.

"Hôm nay mở lại Luyện Khí đường!"

"Mở lò rèn!"

Từ Cửu cao giọng nói.

"Vâng, sư bá!" Khâu Văn Hãn cũng cảm thấy vô cùng kích động.

Hôm nay, Luyện Khí đường của Hoàng Cực Tiên Tông tuyên cáo mở lại.

Vẫn do Từ Cửu nắm giữ Luyện Khí đường, bắt đầu chiêu thu đệ tử.

Mười tòa đỉnh cấp dung luyện lô đều được đưa đến Luyện Khí đường.

Cùng lúc đó.

Liệt Thiên đạo trường.

Lần này cũng chỉ có năm trăm đệ tử tới trước, trong đó ba trăm đệ tử đều là những người hôm trước cùng tham gia đại hội giao lưu.

Hai trăm đệ tử còn lại thì đến từ Hiên Viên Phong mạch.

Năm trăm người trùng trùng điệp điệp ngồi xếp bằng trên Liệt Thiên đạo trường, nhìn Dạ Huyền đang ngồi xếp bằng trên đài cao của Liệt Thiên đạo trường, ánh mắt mang theo kính ý cùng với một chút hiếu kỳ.

Nói thật, bọn họ cũng rất tò mò năng lực giảng đạo của vị đại sư huynh nhà mình này như thế nào.

Giảng đạo lại khác với đối địch đánh lộn, mà chú trọng vào lý giải đại đạo, cảm ngộ đối với tu hành.

So sánh với lúc Lãnh Dật Phàm giảng đạo trước kia, hiện tại liền có vẻ thưa thớt hơn nhiều.

Phải biết, lúc trước Lãnh Dật Phàm giảng đạo, động một chút là hơn vạn đệ tử cửu phong, thậm chí có đệ tử muốn đến cũng không có danh ngạch.

Ngược lại, lần giảng đạo này của Dạ Huyền, đã tuyên bố bất kỳ đệ tử nào cũng có thể đến, nhưng người đến cũng chỉ có năm trăm người.

Bất quá, những đệ tử đi tới Liệt Thiên đạo trường này đều ôm lòng kính ý đối với Dạ Huyền, ngược lại cũng không ai đến tìm phiền toái.

Tất cả mọi người ngồi an tĩnh, chờ đợi Dạ Huyền bắt đầu.

"Năm trăm người sao, cũng không tệ."

Dạ Huyền mở mắt, thấy chỉ có chừng năm trăm vị đệ tử, cũng không có gì ngoài ý muốn.

Dù sao đây là lần đầu tiên hắn giảng đạo, người đến không nhiều cũng rất bình thường.

"Hôm nay ta giảng cho mọi người một chút về hạo nhiên khí."

Dạ Huyền chậm rãi nói.

"Hạo nhiên khí?"

Mọi người nghe vậy đều hơi sửng sốt, chốc lát sau liền cảm thấy hiếu kỳ.

Hạo nhiên khí này là một bộ công pháp mà tất cả nội tông đệ tử Hoàng Cực Tiên Tông đều tu luyện, ở đây mỗi một vị đệ tử đều có tu luyện qua.

Đây có thể nói là công pháp cơ bản của mỗi đệ tử Hoàng Cực Tiên Tông.

Trong hạo nhiên khí ẩn chứa tâm pháp, đạo pháp, thần thông, chiêu thức các loại, bao gồm rất nhiều phương diện.

Nhưng mỗi một loại cũng chỉ là cơ sở.

Nói trắng ra, bản công pháp này chính là dùng để đặt nền móng cho các đệ tử.

Rất nhiều đệ tử sau khi tu luyện hạo nhiên khí cũng sẽ chuyển sang tu luyện công pháp khác.

Hiện nay nghe Dạ Huyền nói về hạo nhiên khí, không ít đệ tử đều cảm thấy tò mò.

"Phương pháp này sáng lập đến nay đã không biết bao nhiêu nguyên hội, không thể khảo chứng chi tiết, nhưng có thể nói rõ cho các ngươi biết là..."

"Liệt Thiên Đại Đế, Hiên Viên Kiếm Hoàng đám người đều từng tu luyện phương pháp này."

Dạ Huyền chậm rãi nói.

"Tổ sư gia đã từng luyện qua?" Chuyện này nhất thời khiến không ít người cảm thấy kinh ngạc.

"Đương nhiên, không chỉ có bọn họ, còn có song đế bước lên đỉnh cao chín vạn năm trước, thậm chí những Đế giả từng bá tuyệt một đời trong lịch sử đều từng tu luyện qua." Dạ Huyền gật đầu nói.

"Lợi hại như vậy?!"

Tất cả mọi người đều kinh nghi bất định.

Công pháp cơ bản mà bọn họ tu luyện lại có nhiều đại nhân vật như vậy từng tu luyện qua?

Vì sao bọn họ chẳng có cảm giác gì cả.

"Đương nhiên, hạo nhiên khí chỉ là một trong những nguyên nhân giúp bọn hắn thành tựu Đế giả, mà không phải là toàn bộ." Dạ Huyền cười nói.

Hạo nhiên khí thật ra chính là do hắn truyền xuống.

Bộ công pháp cơ bản bao gồm cả tâm pháp, đạo pháp, thần thông và chiêu thức này rất thích hợp dùng để đặt nền móng.

Chỉ có điều bởi vì bộ công pháp kia quá bình thường, có rất ít người kiên trì tu luyện.

Từ vạn cổ tới nay, Dạ Huyền thu nhận mỗi một tên đồ đệ, cơ hồ đều sẽ tu luyện hạo nhiên khí.

Năm đó bởi vì sự tình Liệt Thiên Đại Đế đám người xông vào Táng Đế Cựu Thổ, Dạ Huyền đã ở lại Hoàng Cực Tiên Tông trăm năm, cuối cùng đem hạo nhiên khí lưu lại, để cho mỗi vị đệ tử Hoàng Cực Tiên Tông đều tu luyện.

Xem như là bù đắp cho Hoàng Cực Tiên Tông.

Chỉ tiếc, người chân chính tu thành hạo nhiên khí cơ hồ không có.

Hoàng Cực Tiên Tông suy tàn, hạo nhiên khí thậm chí cũng không có người đến tranh đoạt.

Đủ để thấy được trình độ tầm thường của hạo nhiên khí.

Bất quá, mỗi một đời tông chủ Hoàng Cực Tiên Tông đều rất tận tâm tận lực, y nguyên chiếu theo tổ huấn, yêu cầu mỗi đệ tử đều cần tu luyện hạo nhiên khí.

Lúc này mới có chuyện cửu phong đệ tử mỗi người cùng tu hạo nhiên khí.

"Trước đây có trưởng lão nói hạo nhiên khí quá tầm thường, nhiều nhất chỉ tu luyện được tới Minh Văn cảnh, nhất định phải chuyển tu công pháp khác, đại sư huynh biết chuyện này không?" Có một vị Minh Văn cảnh đệ tử hỏi.

Dạ Huyền nghe vậy khẽ mỉm cười nói: "Có thể nói ra lời này, chứng tỏ vị trưởng lão kia hoàn toàn không nắm giữ được tinh túy của hạo nhiên khí."

"Nghĩ đến vị trưởng lão ngươi nói kia đã chết rồi chứ?"

Dạ Huyền đầy ẩn ý nói.

Đệ tử này xấu hổ cười một tiếng, không nói gì nữa.

Xác thực vị trưởng lão kia đã chết.

Bởi vì vị trưởng lão kia chính là đại trưởng lão trước kia.

Lúc trước trong cuộc phản loạn, đã bị Dạ Huyền một tát đập chết.

Dạ Huyền nhìn chung quanh một vòng, thu hồi tâm trạng, chậm rãi nói: "Ta bắt đầu."

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play