"Công pháp tu luyện của đệ tử bình thường Hoàng Cực Tiên Tông không bằng Liệt Thiên Thư Viện..."

Dạ Huyền khẽ thở dài trong lòng.

Sự chênh lệch về chất lượng chân khí này là trí mạng đối với tu sĩ cùng cảnh giới.

Nếu hôm nay đây không phải là một trận giao lưu đại hội mà là một cuộc chiến sinh tử, Trịnh Kim đã chết thảm tại chỗ.

"Chờ sau khi giao lưu đại hội lần này kết thúc, phải chỉnh đốn lại Hoàng Cực Tiên Tông một phen." Dạ Huyền hơi híp mắt, thầm nghĩ.

Cứ tiếp tục như vậy, cho dù Hoàng Cực Tiên Tông có rất nhiều tài nguyên tu luyện cũng chẳng có tác dụng gì.

Muốn triệt để thay đổi Hoàng Cực Tiên Tông, nhất định phải bắt đầu từ mỗi một vị đệ tử.

Dạ Huyền hạ quyết tâm trong lòng.

Chờ giao lưu đại hội kết thúc, hắn sẽ chọn công pháp cho đệ tử Hoàng Cực Tiên Tông trước, sau đó giảng đạo cho bọn họ.

Tu vi của những đệ tử này đều đang ở giai đoạn cơ sở, vẫn còn cơ hội rất lớn để uốn nắn.

"Chu Hiểu Phi."

Dạ Huyền khẽ gọi một tiếng.

"À?"

Ở phía sau, Chu Hiểu Phi vẫn còn đang chìm đắm trong việc Trịnh Kim thua trận, nghe có người gọi mình, hắn ngẩn người một chút.

"Đại sư huynh!"

Nhưng khi thấy là Dạ Huyền đang gọi mình, Chu Hiểu Phi cung kính đứng dậy.

"Ngươi đi nghênh chiến." Dạ Huyền nói.

"À?!"

Chu Hiểu Phi tức khắc ngây người.

Cảnh giới của hắn mới là Thần Môn cảnh bát trọng, còn không bằng Trịnh Kim!

Mọi người cũng sửng sốt.

"Đại sư huynh, hay là để ta lên đi." Đàm Thanh Sơn chủ động nói.

Dạ Huyền lắc đầu nói: "Cứ để Chu Hiểu Phi lên."

Mọi người nghe vậy, tuy trong lòng nôn nóng nhưng cũng chỉ có thể thỏa hiệp.

Dù sao Dạ Huyền là Đại sư huynh, bọn họ làm sư đệ tự nhiên phải nghe lời Đại sư huynh.

Sắc mặt Chu Hiểu Phi hơi trắng bệch.

"Hiểu Phi, cố gắng lên!" Tiếu Chiến đứng dậy, vỗ vỗ vai Chu Hiểu Phi, kiên định nói: "Nếu Đại sư huynh để ngươi xuất chiến, vậy tức là hắn rất có lòng tin với ngươi, ngươi quên trận chiến năm ngày trước rồi sao?"

Đàm Thanh Sơn và mấy người khác cũng đều kiên định nhìn Chu Hiểu Phi.

Cảm nhận được ánh mắt của mọi người, sắc mặt Chu Hiểu Phi hơi tỉnh táo lại, hắn nhìn bóng lưng Dạ Huyền, hít sâu một hơi, ánh mắt trở nên kiên định, thấp giọng nói: "Được, xem ta trả thù cho Trịnh sư huynh!"

Chu Hiểu Phi bước những bước kiên định đi về phía đạo trường.

Trịnh Kim vừa mới thảm bại, thấy Chu Hiểu Phi đi lên đạo trường, ánh mắt hắn trở nên ảm đạm, thở dài.

Hắn cũng không cho rằng Chu Hiểu Phi thật sự có thể thắng lợi.

Chênh lệch quá lớn.

Bất kể là trên phương diện Hư Thần Giới Chi Linh hay công pháp, đều hoàn toàn không cùng một đẳng cấp.

"Hiểu Phi, cố lên!" Tiếu Chiến lớn tiếng cổ vũ động viên cho Chu Hiểu Phi.

"Ồ!" Chu Hiểu Phi cũng gầm nhẹ một tiếng, tự cổ vũ tinh thần cho mình.

Chu Hiểu Phi còn liếc nhìn Dạ Huyền một cái.

Sau khi thấy vẻ mặt bình tĩnh của Dạ Huyền, tâm trạng khẩn trương của Chu Hiểu Phi bỗng nhiên bình tĩnh lại.

Nếu Đại sư huynh để hắn ra tay, vậy có nghĩa là hắn khẳng định có thực lực đó để thắng lợi!

Phải ổn định!

Chu Hiểu Phi thầm nhủ trong lòng.

"Hắn lên thật à..."

Phía Hoàng Cực Tiên Tông, các đệ tử Đạo Thai Cảnh và Minh Văn cảnh thấy Chu Hiểu Phi vào sân đều âm thầm cau mày, không có lòng tin gì.

Ngô Lăng thế nhưng lại sở hữu Hư Thần Giới Chi Linh lục giai, cộng thêm bản thân lại là Thần Môn cửu trọng.

Mà Chu Hiểu Phi chỉ có Hư Thần Giới Chi Linh ngũ giai, bản thân lại chỉ là Thần Môn bát trọng.

Chênh lệch giữa hai người còn lớn hơn so với Trịnh Kim và Ngô Lăng.

Trận này đánh thế nào đây?

"Thần Môn bát trọng?" Ngô Lăng thấy Chu Hiểu Phi vào sân, tức khắc ngẩn người một chút, lát sau liền cười nói: "Sao thế, Hoàng Cực Tiên Tông hết người rồi à? Lại cử một tên rác rưởi như vậy tới?"

"Ha ha ha ha ————"

Phía đệ tử Liệt Thiên Thư Viện cũng đều cười phá lên.

"Thần Môn cửu trọng còn bị một chiêu đánh bại, lại cử một tên Thần Môn bát trọng đến, đây không phải là tới tặng đầu người sao?"

"Xem ra Hoàng Cực Tiên Tông thật sự hết người rồi."

Không ít người đều không hề che giấu mà buông lời trào phúng.

Ngay cả sáu vị tân tấn Phong Hầu ngồi ở hàng đầu cũng đều cười rộ lên, trong mắt mang theo một tia xem thường.

"Thắng lợi của giao lưu đại hội năm nay chắc chắn thuộc về Liệt Thiên Thư Viện chúng ta!"

"Sau khi giành thắng lợi giao lưu đại hội lần này, tháng năm tới chúng ta có thể đi Nam Vực Quỷ Mộ rồi!"

Sáu vị tân tấn Phong Hầu đều cười rộ lên.

Chu Hiểu Phi bất quá chỉ là Thần Môn bát trọng, trừ phi có Hư Thần Giới Chi Linh thất giai, bằng không không có khả năng chiến thắng Ngô Lăng.

Nhưng nếu Chu Hiểu Phi thật sự có Hư Thần Giới Chi Linh thất giai, chỉ sợ tin tức đã sớm truyền khắp toàn bộ Liệt Thiên Thượng Quốc rồi.

Đủ loại dấu hiệu đều cho thấy Chu Hiểu Phi chỉ là một Thần Môn bát trọng bình thường.

Một kẻ như vậy làm sao có thể đấu lại Ngô Lăng, một Thần Môn cửu trọng?

Lấy đầu ra mà đánh à?

"Lâm sư đệ, ngươi thấy thế nào?" Ngược lại, Trương Nhan Lương, đệ nhất nhân thế hệ trẻ của Liệt Thiên Thư Viện, lại nghiêm túc đánh giá Chu Hiểu Phi rồi quay sang hỏi Lâm Phi Viêm bên cạnh.

Lâm Phi Viêm mặc xích bào, trên ngực còn có ba cái tiểu đỉnh, tượng trưng cho thân phận luyện dược sư tam đỉnh của hắn.

Ánh mắt Lâm Phi Viêm tĩnh lặng, con ngươi sâu thẳm khiến người ta không nhìn ra được suy nghĩ trong lòng.

Hắn theo thói quen vuốt ve chuỗi niệm châu cổ xưa trên cổ tay, nhẹ giọng nói: "Kiêu binh tất bại."

"Kiêu binh tất bại?" Khóe miệng Trương Nhan Lương hơi nhếch lên, nhẹ giọng nói: "Lâm sư đệ quả nhiên nói có lý, bất quá trước thực lực tuyệt đối, bất kỳ sự kiêu ngạo nào cũng có thể bỏ qua."

Tuy rất công nhận vị sư đệ thiên tài có Chiến Thần Chi Thể này, nhưng hắn vẫn không ủng hộ quan điểm của Lâm Phi Viêm.

Trước thực lực chân chính, bất kỳ sự kiêu ngạo nào cũng đều trở nên tầm thường.

Ngô Lăng có Hư Thần Giới Chi Linh lục giai, thực lực bản thân lại mạnh hơn Chu Hiểu Phi, cho dù Ngô Lăng có kiêu ngạo một chút thì việc giành thắng lợi cũng không khó khăn.

Lâm Phi Viêm mỉm cười, cũng không tranh luận gì với Trương Nhan Lương.

Có đôi khi, nhận thức của đại đa số người về sự việc cũng không phải là đúng.

Giống như trước kia hắn từng bị người khác xem thường, nhưng hắn vẫn có khả năng lội ngược dòng, trở thành thiên kiêu số một của Liệt Thiên Thư Viện hiện nay.

Khi đó có ai nhìn thấy được tiềm năng của hắn đâu?

Khi đó, đối thủ của hắn chẳng phải đều tràn ngập kiêu ngạo, cảm thấy chắc chắn thắng được hắn sao? Nhưng cuối cùng người thắng lợi đều là hắn.

Trận chiến đấu này, hắn lại càng coi trọng Chu Hiểu Phi của Hoàng Cực Tiên Tông hơn.

Bởi vì hắn nhìn thấy ý chí bất khuất trên người Chu Hiểu Phi.

Ý chí này rất giống với hắn.

"Ngươi không phải đối thủ của ta, tự mình cút xuống đi, để người Thần Môn đỉnh phong tới."

Trên đạo trường, Ngô Lăng tỏ vẻ như đang đuổi ruồi, nói với Chu Hiểu Phi một cách mất kiên nhẫn.

"Hoàng Cực Tiên Tông, Chu Hiểu Phi." Chu Hiểu Phi không để ý đến Ngô Lăng mà tự báo danh tính theo quy củ của giao lưu đại hội.

"Xem ra ngươi thật sự muốn ta ra tay đánh bay ngươi." Ngô Lăng thấy Chu Hiểu Phi không để ý tới mình, không khỏi híp mắt lại, trong con ngươi hiện lên một tia lệ khí.

Hắn sở hữu Hư Thần Giới Chi Linh lục giai, ở trong Liệt Thiên Thư Viện cũng được coi là một tiểu thiên kiêu, người bình thường ai dám ngỗ ngược với lời hắn nói?

Chỉ là một tên Thần Môn bát trọng thôi mà.

Ầm!

Dường như cảm nhận được sự tức giận của Ngô Lăng, Kim Nhật Thần Hổ trên Thần Môn của hắn rung động, tỏa ra một luồng khí tức kinh khủng khiến người ta run sợ.

"Gào!"

Kim Nhật Thần Hổ phát ra một tiếng gầm thét, thần uy mênh mông như mười vạn ngọn núi lớn áp xuống.

Luồng uy áp kinh khủng đó đè lên người Chu Hiểu Phi, làm bả vai hắn trĩu xuống, thân hình không nhịn được run rẩy.

"Người này thật sự rất mạnh!" Sắc mặt Chu Hiểu Phi ngưng trọng.

Ầm!

Dưới áp lực nặng nề, Chu Hiểu Phi cũng không sợ hãi mà lựa chọn mở ra Thần Môn của bản thân.

Trong nháy mắt, Hư Thần Giới Chi Linh ngũ giai ———— Thổ Hành Ma Hùng đột nhiên xuất hiện!

Gào!

Thổ Hành Ma Hùng hiện thân, dường như cảm nhận được uy áp của Kim Nhật Thần Hổ, nó phát ra một tiếng gầm giận dữ, hai quyền đấm ngực phát ra tiếng bịch bịch vang dội!

"Ồ, tên này lại còn có Hư Thần Giới Chi Linh ngũ giai, xem ra cũng không tệ lắm nhỉ!"

Các học viên Liệt Thiên Thư Viện thấy cảnh tượng như vậy đều cười nói.

"Cho dù là Hư Thần Giới Chi Linh ngũ giai cũng vô dụng thôi, Ngô Lăng thế nhưng là Hư Thần Giới Chi Linh lục giai."

Tất cả mọi người đều lộ vẻ cười cợt.

"Đây chính là vốn liếng của ngươi sao?" Ngô Lăng nhìn con Thổ Hành Ma Hùng trên đỉnh đầu Chu Hiểu Phi, híp mắt cười nói.

Chu Hiểu Phi tay cầm phi kiếm, sắc mặt nghiêm nghị, không nói lời nào.

"Hôm nay để Ma Hùng của ngươi biến thành Cẩu Hùng!" Thấy Chu Hiểu Phi không nói lời nào, Ngô Lăng hừ lạnh một tiếng, chủ động xuất kích!

Vù!

Tốc độ của Ngô Lăng cực nhanh, phảng phất mãnh hổ vồ mồi, hắn sử dụng toàn lực, phi thường kinh người!

Gào!

Trong nháy mắt, Kim Nhật Thần Hổ của Ngô Lăng cùng hắn hòa làm một thể, hóa thành một hư ảnh Kim Nhật Thần Hổ cực lớn, trực tiếp lao về phía Chu Hiểu Phi!

Chu Hiểu Phi bày ra thế thủ, để Thổ Hành Ma Hùng dung nhập vào thân mình, ánh mắt tĩnh lặng nhưng cũng sắc bén không gì sánh được.

"Có sơ hở!"

Bất chợt, thân hình Chu Hiểu Phi hơi cong lại, nén đến cực điểm rồi đột nhiên bắn ra!

Như nộ long xuất giang.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play