Edit: Huyền Ảnh

Cuối cùng Tô Hạo cũng không tàn nhẫn đến mức như vậy.
 

Chủ yếu là do lúc này Tằm Bảo Bảo Bảo Bảo không theo kịp tốc độ xe đạp của cậu.

"phù  ~ ha~"

Khi đến phía sau núi Đông Hồ, Tô Hạo gần như thở không ra hơi, cho dù cậu chỉ nửa chạy nửa đi.

Tằm Bảo Bảo Bảo Bảo thì lật ngửa người lại, tám cái chân ngắn tũn chổng lên trời.

đã chạy suốt chặng đường, tốc độ tối đa chỉ bằng tốc độ chạy chạy chậm của Tô Hạo, thậm chí không có thời gian để thở dốc.

“CổLỗ (>﹏<)"

Tô Hạo xem số liệu của Tằm Bảo Bảo , trạng thái hiện lên "Rất mệt". "Ha ~ Rất tốt, chúng ta có thể bắt đầu bài huấn luyện tiếp theo."

 "Cổ, Cổ Lỗ?"

 Tằm Bảo Bảo giãy giũa tám chân ngắn, lật người lại, quay lưng về phía cậu.

Tô Hạo vươn tay ra, kéo Tằm Bảo Bảo lại. Tằm Bảo Bảo trong trạng thái "Rất mệt" cũng không còn sức lực để phản kháng.

"Cậu phải tin rằng kế hoạch huấn luyện mà tôi đề ra là hoàn toàn hợp lý..." "

Cái gọi là hợp lý của Tô Hạo tuyệt đối chính là nếu không thể chết vì huấn luyện, thì phải huấn luyện đến chết."

Tô Hạo suy nghĩ một chút rồi nghiêm túc nói: "Hãy suy nghĩ theo một góc độ khác. Nếu không thể hoàn thành nhiệm vụ huấn luyện, thời gian huấn luyện sẽ phải kéo dài. Nếu nhóc siêng năng, hoàn thành nhiệm vụ huấn luyện, đạt yêu cầu, có thể làm những việc khác sớm hơn phải không?" "

Ví dụ như tiến vào giai đoạn huấn luyện tiếp theo. "

Tô Hạo thầm nghĩ.

 "Cổ Lỗ"

 Tằm Bảo Bảo miễn cưỡng đồng ý với lời nói của cậuxoay người lại, bắt đầu vận chuyển linh lực.

Nó há miệng phun ra những hạt ánh sáng xanh lục về phía trước.

Mỗi hạt ánh sáng chỉ to bằng hạt gạo, sau khi phun ra cũng rất phân tán, bay chưa được nửa mét thì tan biến trong không khí.

Độ ngưng tụ: không đạt tiêu chuẩn.

 -Sức mạnh: không đạt tiêu chuẩn.

Linh lực xuất ra :không đủ.

"Dùng sứcdùng sức, ngưng tụ linh lực thành khối trong miệng, rồi phun ra theo đường thẳng, giống nhưthees này..."

Tô Hạo mô phỏng cách ngưng tụ linh lực trong kế hoạch, ngậm một chút nước bọt trong miệng, hơi co miệng lại rồi dùng sức nhổ ra.

 Pẹt!

Vèo ~

Nước bọt vẽ nên một đường cong không mấy đẹp mắt và rơi xuống cách cậu ta chưa đầy một mét.

Tằm Bảo Bảo tỏ vẻ ghê tởm và tránh sang một bên.

Nhưng nó nghĩ nên cho cậu ta chút thể diện, dù sao cậu ta cũng là Ngự Linh Sư của chính nó... mặc dù có hơi ngốc.

Nó phồng má lên, tích tụ năng lượng trong hai ba giây trước khi bất ngờ phun ra linh lực trong cơ thể. Vẫn hình quạt, nhưng góc phun đã được thu hẹp đáng kể, và khoảng cách xa nhất đã tăng từ 40m lên 60m cho đến hiện tại.

Mấy chiếc lá rụng bị các hạt linh quang quét qua thì bay lên.

"Cỡ như một cơn gió nhẹ thôi..."

Tô Hạo giơ tay chặn những hạt ánh sáng xanh lục đang bắn đến, cảm giác như những giọt mưa rơi trên da thịt.

Sát thương gần như bằng không.

Nhấp vào số liệu của Tằm Bảo Bảo, linh lực từ 6 chỉ còn 2.3, suy ra hai lần phun linh lực đã tiêu tốn 3.7 linh lực.

Cột linh lực đã trở thành "tiêu hao lớn".

 

Hơn nữa, mỗi lần phun linh lực kéo dài đến khoảng ba giây, tiếc là cậu không có đồng hồ bấm giờ để biết chính xác."

"Trong kế hoạch bồi dưỡng có nhấn mạnh rằng Tằm Bảo Bảo phải tiêu hao hết linh lực đến khi cơ thể mệt mỏi, và ít nhất phải giảm xuống dưới 0,2 để đạt được hiệu quả huấn luyện tốt nhất."

Cậu an ủi và dụ dỗ nó, cuối cùng để Tằm Bảo Bảo tiếp tục phun ra linh lực. Đây là cách sử dụng linh lực đơn giản nhất, giống như bản năng cuả tinh linh.

 

 Nhưng việc tiêu hao cả thể lực lẫn linh lực chắc hẳn rất khó chịu.

 Giống như lúc việc cậu chạy từ nhà đến đây vào buổi sang đã kiệt sức.

May mắn thay, Tằm Bảo Bảo đang luyện tập rất chăm chỉ, giống như cậu.

    ...

Lần thứ ba phun ra linh lực, khoảng cách xa nhất chỉ hơn 50m một chút, thời gian phun thì ngắn hơn.

Chỉ còn lại 1,1 đơn vị linh lực.

Tằm Bảo Bảo đáng thương: (oo).

Lần thứ tư, Tằm Bảo Bảo lê bước, để tinh thần lực hồi thêm 0,2 trước khi phun ra, tiêu hao 0,8. Còn lại 0.5.

 Tằm Bảo Bảo muốn khóc nhưng không có nước mắt: (_).

 Lần thứ năm...

Khi linh lực của Tằm Bảo Bảo chỉ còn 0.1, cả người nó nằm rạp xuống đất với vẻ mặt tuyệt vọng.

    "((/——)/"

May mắn thay, Tô Hạo có thể nhìn thấy giá trị cụ thể của Tằm Bảo Bảo, nên mới có thể lập ra một kế hoạch huấn luyện chi tiết và toàn diện như vậy, nếu không Tằm Bảo Bảo có thể đã thoát khỏi lần thứ ba và thứ tư.

Cậu nhìn đồng hồ. À, vẫn chưa đến giờ ăn, nhưng để thưởng cho Tằm Bảo Bảo, Tô Hạo lấy ra một hộp Sữa Ngưu Thần Béo mà cậu ta vốn chuẩn bị làm mồi nhử, cắm ống hút vào...

 Tằm Bảo Bảo bật dậy ngay lập tức.

 Tô Hạo quay đầu nhìn nó. Cậu luôn cảm thấy nó đang giả vờ, nhưng cậu không có bằng chứng.

 Tằm Bảo Bảo lại nằm mềm nhũn trên mặt đất, nhìn chằm chằm vào cậu bằng đôi mắt to tròn.

"Rồi rồi, vốn chuẩn bị cho cậu ."

Nó bò đến trước hộp Sữa Ngưu Thần Béo, uống vài ngụm, ngẩng đầu lên, do dự một chút rồi đẩy hộp sữa ra trước mặt  Tô Hạo, 

"Cổ LỗCổ Lỗ~"

Tô Hạo sững sờ, rồi cười ha hả, xoa đầu Tằm Bảo Bảo:

 "Cho ngươi, ngươi phải lớn nhanh, trắng trẻo, béo tốt... Khụý là ngươi phải mau mạnh mẽ lên... Đừng đẩy nữa, uống đi, ta cũng có."

Cậu lấy từ trong ba lô ra một chai nước thể thao, tu một hơi thật lớn. Dù vừa mệt vừa khát nhưng nếu không vì muốn làm gương cho con Tằm Bảo Bảo, Tô Hạo đã muốn duỗi tay duỗi chân ra nằm bệt xuống đất.

Sau khi thể lực và linh lực của Tằm Bảo Bảo cạn kiệt, cũng là lúc nó bước vào giai đoạn phục hồi. Trong thời gian này, nhất định phải tránh sử dụng linh lực, nhưng Tô Hạo cũng không để nó nhàn rỗi. Ngược lại, cậu lấy điện thoại ra, mở một số video đã tải xuống hôm qua. Những con Tằm Bảo Bảo trong video to hơn nhiều so với Tằm Bảo Bảo nhà Tô Hạo.

Chúng gần như đã trưởng thành, và sau một thời gian rèn luyện và huấn luyện, chúng đã có sức chiến đấu nhất định.

 Tám chân ngắn chạy rất nhanh, vừa chạy trong môi trường rừng núi, vừa chiến đấu với những tinh linh khác. Sau một hồi giao chiến, cuối cùng nó đã nắm bắt cơ hội và đánh bại tinh linh kia bằng một cú húc dữ dội.

Tằm Bảo Bảo vô cùng phấn khích và hào hứng luyện tập. Suy cho cùng, Tô Hạo đã chọn những video về chiến thắng của những con Tằm Bảo Bảo.

Cậu nhóc cũng muốn tận hưởng sự chú ý từ đám đông như những người đồng tộc khác.

Khi Tằm Bảo Bảo hồi phục, thể lực và linh lực của nó thực sự tăng lên. Theo hướng dẫn của kế hoạch bồi dưỡng, "phương pháp huấn luyện cực hạn" này có thể được sử dụng ba lần một ngày, cách từng khoảng thời gian một. Nếu sử dụng quá thường xuyên, hiệu quả sẽ kém hơn.

"Được rồi, tiếp theo chúng ta sẽ luyện tốc độ và phản xạ."

 Tô Hạo lấy ra hai đạo cụ chơi đùa với chó: một chiếc đĩa bay ném và một quả bóng đàn hồi nhỏ. Cậu mua chúng ở một cửa hàng ven đường vào buổi sáng. Cậu muốn dùng một phương pháp phức tạp hơn, nhưng lại nghèo.

"Ta sẽ ném đĩa bay ra, và nhóc cần phải nhặt nó về càng nhanh càng tốt. Hiểu chưa?"

"Cổ Lỗ!" Tằm Bảo Bảo cào đất bằng đôi chân ngắn ngủn, tràn đầy tự tin.

 Tô Hạo nhặt một chiếc đĩa bay lên, cân nhắc rồi ném mạnh ra.

 Vù!

Tằm Bảo Bảo lập tức phóng theo, nhìn chằm chằm vào đĩa bay và nhảy lên một cách mạnh mẽ. Khi còn cách đĩa bay một hai mét, đà bay lên của nó dừng lại và nó nhanh chóng ngã xuống.

 Phịch,

 Nó dùng quá nhiều sức nên mất thăng bằng, ngã xuống đất và lăn nhiều vòng.

 "Cổ Lỗ /(tot)/" Tằm Bảo Bảo rưng rưng nước mắt, đau quá trời.

Tô Hạo an ủi nó: "Không sao, không sao nếu sau này ngươi thật sự bị thương, ngươi sẽ phát hiện đau đớn hiện tại cũng không đáng nhắc tới... Ừm, ý ta là sau này khi ngươi mạnh hơn, ngươi sẽ không dễ dàng bị thương nữa."

Tằm Bảo Bảo nhìn cậu với vẻ mặt khó hiểu, luôn cảm thấy vị Ngự Linh Sư này có ý đồ xấu.

Tô Hạo nhéo nhéo đôi chân ngắn ngủn của nó, ra hiệu: "Khi ra sức, ngươi nên làm thế này thế nọ... Khi nhảy, thân thể ngươi nên giữ thăng bằng..."

"Còn nữa, khi dùng sức, ngươi nên cố gắng vận dụng linh lực, tụ linh lực dưới lòng bàn chân, trước khi ra sức thì bộc phát linh lực ra... Cái gì? Ngươi hỏi làm thế nào để tụ linh lực dưới lòng bàn chân, tất nhiên rồi... Ừm... Ngươi phải tự mình lĩnh ngộ rồi."

Tô Hạo không có linh lực, nhưng thực ra trong kế hoạch huấn luyện đã có hướng dẫn chi tiết về phương pháp vận dụng linh lực và sử dụng linh lực.

Cậu không nói nhiều, để Tằm Bảo Bảo tự thử. Chỉ khi bị thương, nó mới nhớ kỹ được.

Hơn nữa, đặc tính của Tằm Bảo Bảo là Hồi Xuân, có hiệu ứng hồi phục linh lực nhẹ. Nếu không bị thương thì chẳng phải là lãng phí đặc tính quý báu này sao?

Sau khi đào sâu tiềm năng của tinh linh ở nhiều phương diện, Tô Hạo cảm thấy mình đã là một Ngự Linh Sư khá chuyên nghiệp rồi.


 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play