Ông vẫy tay, gỡ rối cho người trong làng: “Không còn cách nào khác, mấy làng chúng ta ở gần nhau, bình thường kết hôn giúp đỡ lẫn nhau, thực ra cũng coi như là một thể. Làng Trương gia và làng Lưu gia chỉ cần không có ý đồ xấu, không tính toán gì chúng ta, thì ta cũng không ngại giúp họ một tay.”
Nói xong, ông dặn người lính già: “Đi tìm người của làng Trương gia, đưa họ đến đây. Đợi sau này gặp người làng Lưu gia, hỏi kỹ một chút, nếu họ tìm được chỗ tốt hơn thì tốt, không tìm được thì cũng đón họ đến đây.”
"Vâng, đại thúc." Hai người lính già lập tức cùng nhau đi, tìm người nhà họ Trương.
Châu Châu ăn no lại ngáp, ông vội vàng dời đống lửa trại ra, trải cỏ khô và chăn da trên chỗ ấm áp, đặt Châu Châu lên, đắp áo da cho con bé.
Mè Đen chủ động nằm trên đầu Châu Châu, bộ lông dài của nó che chắn gió lạnh lén lút đến gần…
Trưởng thôn Trương dẫn theo vài người trong làng vào núi cũng đã hai ngày, nhưng đi loanh quanh mãi cũng không tìm được chỗ thích hợp, họ thật sự định bỏ cuộc rồi.
Trưởng thôn Trương tuổi đã cao, ngồi trên gốc cây, thở hổn hển.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT