Ông Thái Tam kẹp tẩu thuốc đi khắp làng, thỉnh thoảng lại lớn tiếng quát:
“ MẹThằng Sậu, bà mau bỏ cái hũ tương đậu xuống, đồ lớn như vậy sao mà mang lên núi được? Bà muốn làm chết chồng bà à! Tương đậu mang đi thì được rồi, nhưng cũng không cần mang hết, nửa hũ là đủ rồi. Chẳng qua là để phòng ngừa vạn nhất, chứ đâu phải thật sự sống trên núi mấy năm, hoảng cái gì!”
Mọi người trong làng đã quen với việc bị mắng, nghe vậy không những không bực, ngược lại còn rất vui.
Tộc trưởng còn có tâm trạng mắng người, vậy thì chứng tỏ chuyện không lớn, nếu không tộc trưởng đã không nói nhiều lời, trực tiếp đuổi người ra khỏi làng rồi!
Rất nhanh, hai làng Lưu gia và Trương gia nghe thấy động tĩnh, các trưởng thôn đều chạy đến nói chuyện với ông Thái Tam.
Nhưng ngồi được một lúc, trưởng thôn Trương nói: “Ông Thái Tam à, hai làng chúng ta ở gần nhau, có chuyện gì thì người già trẻ nhỏ trong làng chúng tôi cũng chưa bao giờ kéo chân sau. Ông xem, bên ngoài có gió thổi cỏ lay gì, có nên nói cho chúng tôi biết không?”
"Đúng vậy, chú Thái Tam" Trưởng thôn của làng Lưu gia cũng phụ họa, vẻ mặt hoảng sợ xin lỗi: “Cháu tuổi còn nhỏ, trước đây không hiểu chuyện, phạm không ít sai lầm. Nhưng chú Ba à, nửa năm nay, cháu đối xử với mọi người rất tốt. Nếu có chuyện gì không hay, chú Ba dù thế nào cũng phải chỉ bảo cho cháu vài câu, có được không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play