Hạ Hùng đứng bên cạnh, không nhịn được cười mà nói: “Chẳng trách Vĩnh An luôn mong người nhà đến thăm, lần nào cũng có đồ tốt cho nó. Đến cả ta, người làm thúc thúc đây, cũng được thơm lây.”
Thái Kế Nghiệp khách khí đáp: “Đâu có phải đồ gì hay ho, quý nhất là tấm lòng của người nhà tự tay chuẩn bị, chắc chắn dùng tâm hơn người khác. Hạ đại ca không chê là được rồi!”
“Không chê, không chê!” Hạ Hùng xua tay, đáp lời, “Đệ cũng biết đấy, quân biên ải giờ đây chẳng có gì cả. May mà các đệ tự mang đồ đến, nếu không ta sợ không có gì mà khoản đãi các đệ. Hôm nay ta mượn hoa dâng Phật, chỉ có thể luộc một bữa sủi cảo để dùng, ta còn giấu một hũ rượu mạnh, đêm nay huynh đệ ta không say không về.”
“Hay lắm, sủi cảo với rượu, càng ngày càng phát tài!” Thái Kế Nghiệp phụ họa, tiện miệng hỏi, “Có cần gửi cho Đại tướng quân một ít sủi cảo không?”
Đại tướng quân là người đứng đầu quân biên ải, thân phận cao quý, quân vụ lại bận rộn. Thái Kế Nghiệp không hề nghĩ đến việc cùng Đại tướng quân uống rượu, nhưng vì người nhà đã gửi thức ăn đến, Đại tướng quân lại thường ngày chiếu cố Vĩnh An không ít, nên khách sáo vẫn phải khách sáo một chút.
Hạ Hùng do dự một chút, rồi đáp: “Để ta cho người đi hỏi thử.”
Nói xong, ông đi ra ngoài lều trại gọi một tên thân binh nhanh nhẹn, dặn dò vài câu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play