“Không biết bọn bắt cóc định đưa hai đứa trẻ đi đâu. Trời sắp tối rồi, nếu ở lại trong núi một đêm, hai đứa trẻ e là sẽ chịu khổ, mà chúng ta cũng không có sự chuẩn bị nào.”
Hà Sơn đáp: “Từ đây đi về phía Bắc, vượt qua một ngọn núi nữa là một thung lũng, đi thêm bảy tám dặm ra khỏi thung lũng là đường lớn. Nhưng đi về phía Nam vẫn là rừng sâu. Chúng ta phải xác nhận xem bọn bắt cóc đã đi về phía nào rồi...”
Lúc này, Mè Đen không biết đã chui ra ngoài từ lúc nào, đang sủa ầm ĩ.
Mọi người vội vàng chạy đến, Mè Đen ngậm một chiếc giày đứng trên một khúc gỗ mục nát, đầu nó chỉ về phía Tây Bắc.
Ông cụ Thái mừng rỡ, giật lấy chiếc giày kêu lên: “Là giày của Vĩnh Lộc! Nó thấy Châu Châu có giày mới, mấy ngày trước đã nài nỉ mẹ nó tự tay khâu cho!”
Hà Sơn càng vui mừng: “Đại thúc, xem ra bọn bắt cóc định xuống núi đi đường lớn, chúng ta mau đuổi theo thôi.”
"Được, mau đuổi! Xuống đường lớn có Hắc Mã và Bạch Mã, bọn bắt cóc chạy nhanh đến đâu, chúng ta cũng đuổi kịp!" Ông cụ Thái nhét chiếc giày vào ngực, dẫn mọi người tiếp tục lên đường!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT