Lúc này, Thái Vĩnh Ninh cũng vội vã chạy đến, cúi mình nói: “Ông ơi, cháu không biết ông lại...”
Ông xua tay, đáp: “Đừng lo, cháu viết thư về nhà là đúng rồi. Vả lại ở nhà cũng không có việc gì, chúng ta đi một chuyến cũng không chậm trễ gì.”
Thái Vĩnh Phong và Vĩnh An thân nhau nhất, lúc này anh đã đứng cạnh Vĩnh An, truy hỏi: “Nhà mình thế nào rồi, ông nội của tôi có khỏe không?”
Thái Vĩnh An đáp: “Cả nhà đều tốt, từ đường đã được sửa sang xong, cũng đã cúng tế rồi. Ông ba vui đến mức đi lại nhanh nhẹn, còn hơn cả người trẻ.”
Thái Vĩnh Phong không nhịn được mà nở nụ cười.
Châu Châu ngồi trong xe sốt ruột, lúc này thò tay ra ngoài la lớn: “Ông ơi còn con, còn con nữa!”
"Ôi chao, quên Châu Châu mất rồi!" Ông vội quay lại bế cô bé mũm mĩm xuống.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play