Lâm Tầm cảm thấy đó chỉ là một tập giấy nhỏ thôi, không đáng phải làm ầm ĩ. Nửa căn hộ đối với nhà họ Tạ thì còn chưa thấm vào đâu, vậy mà trước mắt, tất cả mọi người lại dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn chằm chằm cậu suốt một lúc lâu.
Hầu Linh hít sâu vài hơi, cố gắng giữ cho giọng nói không quá gay gắt: “Bắt đầu từ khi nào?”
Về điểm này, Lâm Tầm lại rất thành thật: “Tối qua.”
Cuối cùng, cậu ngẩng đầu suy nghĩ một chút rồi nói: “Chính xác hơn thì chỉ mất nửa đêm.”
Tạ Thiên Vũ lắp bắp: “Này, nhanh vậy sao?”
Vừa dứt lời, ngoại trừ Lâm Tầm, tất cả ánh mắt còn lại đều đổ dồn vào em gái. Tạ Thiên Vũ tự biết mình đã lỡ lời, sắc mặt có chút bối rối, hậm hực đi đến bên cạnh Hầu Linh, ngồi sát vào mẹ.
Lúc này, cô ta không khỏi sinh ra vài phần oán hận với Tạ Thiên Thanh. Tạ Thiên Vũ vốn có thành tích xuất sắc, tôn trọng khoa học, ghét nhất là những chuyện mê tín, nhưng giờ phút này cô ta không thể tránh khỏi ý nghĩ: Giá như Tạ Thiên Thanh chưa từng xuất hiện trên đời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT