Tô Tần đứng tại chỗ bất động, Lâm Tầm đeo mặt nạ da người, vẻ tú lệ đã giấu kín, nhưng đôi tay đẹp của cậu lại không thể che giấu được.
Cậu một tay che miệng mũi, có chút kiều khí mà ho khan vài tiếng, “Mùi bụi đất trên người ngươi sặc ta quá.”
Vừa nói xong, lập tức có cung nữ móc ra khăn thêu che mặt giúp cậu, trong mắt tất cả đều là đau lòng, “Công công ngàn vạn bảo trọng thân thể.”
“Vẫn là Thúy Nhi hiểu được quan tâm người nhất.” Vị cung nữ này vốn là mật thám do Di Phi nương nương cài vào bên cạnh Lâm Tầm, sau này thân phận bại lộ, một lòng muốn chết. Lâm Tầm không những không làm khó nàng, còn phái người an trí tốt gia đình nàng, lại đưa đứa em trai duy nhất của nàng đi học.
Làm xong tất cả những điều này, Lâm Tầm chỉ nói với nàng một câu, “Bây giờ ngươi liệu còn nỡ tìm cái chết không?”
Thúy Nhi từ đó về sau một lòng trung thành với cậu.
Uống ngụm trà đỡ khát, Lâm Tầm trong giọng nói lộ vẻ cảm khái, “Hiện giờ ta đã trở nên nổi bật, cũng sẽ không để Đại bá chịu thiệt thòi. Nửa đời sau của Ngài, cứ việc hưởng thanh phúc.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play