Nghe vậy, Lâm Tầm không nói một lời, thân mình hơi điều chỉnh góc độ, rất an tĩnh, an tĩnh mà đạm nhiên, trên người rốt cuộc không nhìn ra bất cứ bóng dáng hoàng tử nào.
Ánh mắt Tô Tần ngưng lại, hắn từ trước liền cảm thấy trên người Lâm Tầm có một loại cảm giác không thoải mái, nghĩ mãi mà không hình dung ra. Giờ phút này hắn bỗng hiểu ra, đó là sự không thoải mái về tuổi tác.
Trước mặt là một thiếu niên chưa đến hai mươi, nhưng cảm giác cậu hẳn nên thành thục hơn một chút, tâm tính và ngữ điệu nói chuyện, dường như đều không nên đúng với người ở tuổi này.
Trong mắt Tô Tần phảng phất nhìn thấy một hình ảnh trùng điệp. Trong nháy mắt, thân ảnh Lâm Tầm cùng bóng dáng nào đó mặc áo choàng đen trùng khớp. Hắn định thần lại, trước mặt chỉ có một người, lại không nhìn thấy cái gì khác nữa.
Ngón tay chạm vào cằm, giọng Lâm Tầm trầm thấp khàn khàn truyền đến: “Ta muốn Ngài một khuôn mặt.”
Giọng cậu hạ quá thấp, lấn át đi giọng nói vốn dễ nghe của bản thân, mang theo một luồng khói sương khàn đặc.
Tô Tần rũ mắt, che đi ý vị thâm trường trong mắt: “Ai?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT