Tô Tần nhắm mắt lại, như một con báo đang ngủ say, vừa ưu nhã lại vừa nguy hiểm.
Lâm Tầm tiếp tục đếm cơ bụng ngoài cửa sổ, cậu cảm thấy như vậy vẫn chưa đủ. Cậu tạm thời đặt chén xuống dưới thân, nhanh chóng đi đến một bên bẻ một cành cây, theo động tác thoăn thoắt của chủy thủ, vụn gỗ bay loạn xạ, cành cây nhỏ nhanh chóng được điêu khắc thành một hình nhân rất sống động.
—— Một hình nhân trần truồng, ngũ quan cơ bản nhất trí với Tô Tần.
Lâm Tầm hài lòng thưởng thức kiệt tác trong tay: Ngày sau thiếu máu, dựa vào việc ngắm nhìn bức khắc gỗ này cũng có thể chảy ra một hai giọt.
Gió đêm thổi qua, cây cổ thụ lớn ngoài phòng phát ra tiếng xào xạc, một đôi mắt từ từ mở ra, xuyên qua hơi nước bốc hơi, vừa vặn đối diện với một ánh mắt u ám ngoài cửa sổ.
Tô Tần: ——
Có khoảnh khắc, hắn hiểu vì sao Thần Hàn, đứa trẻ khi còn nhỏ ngay cả khóc cũng không mấy khi khóc, lại bị Lâm Tầm dọa đến ngất xỉu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT