Hôm nay trong cung ngập tràn niềm vui, thái giám cung nữ lui tới tấp nập, cúi đầu vội vã. Ngẫu nhiên gặp Lâm Tầm và Tô Tần, sau khi hành lễ liền bước đi vội vàng.
Thân phận Lâm Tầm hiện tại hơi có chút xấu hổ, không ít người nhìn thấy cậu không biết nên xưng hô thế nào. Một phế bỏ Nhị hoàng tử, lại ở tại chỗ quốc sư, liên tưởng đến mối quan hệ không thể nói đang được đồn thổi mấy ngày nay giữa hai người, liền không ai còn dám chậm trễ Lâm Tầm.
Thấy không ít người từ xa thấy bọn họ liền đi vòng, khóe miệng Lâm Tầm nhếch lên: “Rõ ràng quyền cao chức trọng, những người này lại tránh ngài như tránh hổ dữ, không đến nịnh bợ, ngài cũng biết vì sao?”
Tô Tần nhìn cậu một cái.
Lâm Tầm: “Nghe người ta nói lời hay là phải ban thưởng.” Cậu tiếp tục lê bước chân đã có chút đau nhức, nghiêm túc nói: “Bởi vì ngài nghèo.”
Nghe vậy, bước chân Tô Tần chậm lại một thoáng, rồi lại khôi phục trạng thái trước đó.
Lâm Tầm đi bên cạnh hắn, như không có chuyện gì nói: “Ngày ấy phụ hoàng ở hoa viên té xỉu chắc ngài có nghe thấy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play