Từ khi sáng lập Hợp Hoan Tông, tiêu tốn một lượng lớn linh thạch để xây dựng kiến trúc ban đầu theo hình hoa mẫu đơn, Lâm Tầm lần thứ hai rời khỏi tông môn.
Lần trước cậu trở về mang theo mười tám mầm non ưu tú, lần này ra ngoài, cậu mang về một tấm da mãng xà ngũ sắc khổng lồ, toàn thân phủ đầy hoa văn, những đường vân còn sót lại vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng.
Khi cậu xách theo da rắn về tông, vừa lúc thấy cô gái váy đen đang luyện đao. Lâm Tầm nhớ lại thứ tự của nàng lần trước, liền gọi: “Tiểu Cửu.”
Cô gái váy đen dừng việc vung đao, nhìn thấy Lâm Tầm, vừa định chuẩn bị để hắn đánh giá đao kỹ của mình, ánh mắt nàng chạm đến tấm da rắn quái dị kia, đôi mày đẹp nhíu lại, “Tấm da này là…”
“Để làm quần áo cho các ngươi.” Lâm Tầm xách tấm da mãng xà ngũ sắc lên, nhếch môi cười nói: “Thích không?”
Vảy trên tấm da đổi chiều lấp lánh ánh kim quang.
“…Nôn!” Gần như ngay lập tức khi nghe lời cậu nói, cô gái váy đen liền che miệng lại, dạ dày quặn thắt, nghẹn đã lâu, mặt đẹp đỏ bừng. Thấy tấm da rắn bóng nhẫy dưới ánh mắt mà phát ra màu sắc nhớp nháp, cuối cùng nàng không nhịn được nhanh chóng chạy sang một bên, cúi người nôn khan dưới một gốc cây lớn.
Lâm Tầm thấy vẻ khó chịu của nàng, lắc đầu, thầm nghĩ cô bé này cũng quá yếu ớt một chút.
Khi cậu cũng với tư thế đó đi ngang qua cửa sổ của Đinh Thánh, tiện thể giải thích một chút về công dụng của da rắn, hắn ta thế mà trong ánh mắt lộ ra một tia ghét bỏ, trực tiếp đóng cửa sổ lại.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play