"Thập Tứ thúc!" Hoằng Huy nhảy dựng lên gọi.
Dận Đề cũng không quay đầu lại, sải bước biến mất trước mặt mọi người.
Chỗ dựa duy nhất đã đi, Hoằng Huy lập tức ngoan ngoãn, cậu cười ngọt lịm, ngón tay nhỏ nhắn mềm mại nắm lấy ngón tay thon dài của Dận Chân, ngẩng khuôn mặt nhỏ trắng như tuyết cười: "A mã ơi."
Ánh mắt Dận Chân sâu thẳm, lẳng lặng nhìn cậu.
Dận Tự tiến lên ôm lấy Hoằng Huy, che chở cậu trong lòng, lúc này mới nhìn về phía Lão Thập: "Một đứa trẻ đáng yêu thế này, ngươi đừng bắt nạt nó."
Lão Thập: ?
Người bị thiệt từ đầu đến cuối chỉ có hắn.
Hắn đen mặt, xắn tay áo đùng đùng đi tìm Dận Đề. Hai người đánh nhau là chuyện thường tình, mọi người thấy vậy cũng lười liếc mắt thêm một cái.
Theo tuổi tác Dận Đề lớn dần, Lão Thập không làm gì được hắn, hai người gặp nhau thì đánh, không gặp thì lại thích dính vào nhau.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play