Khang Hi không nỡ mắng cục bột nhỏ, liền nghiêng mắt nhìn về phía Dận Chân đang đứng hầu một bên, cười lạnh: "Cả ngày dạy con kiểu gì thế, nên dạy không nên dạy, ngươi một chút cũng không thiếu."
Vô cớ bị mắng một trận, sắc mặt Dận Chân lạnh đi.
Ngài nhàn nhạt liếc Hoằng Huy, thầm nghĩ nếu ngươi mà ở bối lặc phủ, nhất định sẽ đánh cho mông ngươi nở hoa.
Hoằng Huy chống nạnh, giọng lí nhí lồng tiếng cho Dận Chân: "Ôi, thói đời nóng lạnh, a mã nhìn thấu rồi."
Khang Hi đâu còn nín được, nhất thời cười ha ha lên, ngài vui vẻ vỗ vỗ đầu nhỏ của Hoằng Huy, nhìn thịt trên mặt cậu cũng run theo, đáng yêu đến mức ngài không nhịn được mà hung hăng xoa một hồi.
Xoa đến Hoằng Huy nước mắt lưng tròng.
Dận Chân học theo dáng vẻ vừa rồi của Hoằng Huy, chỉ là ngài cần thể diện, biểu cảm không có gì thay đổi, giọng cũng trầm thấp: "Ôi, thói đời nóng lạnh, bé con nhìn thấu rồi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT