"Nhóc Huy Huy không sợ." Cậu ngoan ngoãn dựa vào người ngạch nương, miệng nói không sợ, nhưng tay nhỏ lại nắm chặt góc áo của ngạch nương.
Ô Lạp Na Lạp thị đau lòng vô cùng, ôm chặt cậu.
Hoằng Huy vẫn đang suy nghĩ về những chuyện xảy ra trong mơ, cậu thấp giọng nói: "Ngạch nương, con rất nhớ người."
Lời này làm lòng Ô Lạp Na Lạp thị mềm mại, nàng ôm Hoằng Huy qua lại nhẹ nhàng đung đưa, ôn tồn nói: "Ngạch nương ôm một cái, Huy Huy không sợ."
Nàng dỗ một lúc, Hoằng Huy vẫn ủ rũ, nàng liền vội vàng gọi người hầu đi chuẩn bị sữa.
Chờ uống sữa xong, Hoằng Huy mới khá hơn một chút, cậu ngoan ngoãn muốn xuống, giọng sữa nói: "Không ôm, ngạch nương mệt, nhóc Huy Huy nặng quá."
Nói như vậy, Ô Lạp Na Lạp thị càng mềm lòng muốn tan chảy, nàng ngồi trên giường ôm, vẫn không buông tay, chờ đến khi Dận Chân trở về, nàng nhìn thấy hắn, vành mắt liền đỏ, không còn trấn định được nữa, giọng mềm mại nói: "Hoằng Huy lại bị bóng đè, mời thầy cúng đến đây đi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT