Tiêu Cảnh Văn khoác một chiếc trường bào màu đen viền tím, bên hông đeo đai ngọc, mái tóc đen mượt được búi gọn bằng một cây trâm bạc khảm vàng.
Hai năm không gặp, chàng trai trước mắt đã cao lên không ít, vóc dáng thẳng tắp rắn rỏi, ngũ quan tuấn tú đến mức không chê vào đâu được, toát ra khí chất lạnh lùng xa cách.
Đôi mắt phượng hẹp dài ấy đang chăm chú nhìn cậu, trong đáy mắt chất chứa nỗi nhớ nhung dày đặc.
Tiêu Cảnh Văn sải bước dài tiến lại gần Ngôn Khê, phía sau có một nam một nữ im lặng đóng cửa phòng lại, để hai người họ được yên tĩnh.
Ngôn Khê tròn xoe mắt nhìn hắn, thấy đối phương mặt không biểu cảm đi thẳng tới, tim đập thình thịch như nổi trống, vô cớ cảm thấy sợ hãi mà lùi về sau.
Nhưng sau lưng cậu chỉ là mép giường, không còn đường để lùi, đành phải ngồi phịch xuống giường, hai tay siết chặt lấy mép chăn, căng thẳng nhìn hắn:
“Như… như thế nào lại là anh?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play