Ngôn Khê cúi đầu nhìn xuống, tay vuốt ve trái dưa lê to tròn, mùi hương thanh mát lập tức lan vào mũi khiến cậu không kìm được nuốt nước bọt.
Vừa nâng lên một quả nhìn kỹ, vô tình lại thấy trên vỏ dưa được vẽ một khuôn mặt cười tròn trịa.
Đồng tử Ngôn Khê đột nhiên co lại, vội vàng ôm lấy quả dưa ấy vào lòng, tim đập thình thịch không ngừng.
Ký ức năm năm trước ùa về—khi đó, cậu vừa mới quen Tiêu Cảnh Văn không lâu, từng nghe nói hắn bị Thục phi phạt không cho ăn cơm. Vì thương hắn, Ngôn Khê lén nhờ người mua đồ ăn, đem theo những món điểm tâm quý giá của mình, còn tự tay vẽ lên một khuôn mặt cười ngộ nghĩnh để an ủi hắn.
Vậy nên… mấy loại trái cây gần đây mình được ăn, chẳng phải đều là do Tiêu Cảnh Văn âm thầm phái người đưa tới?
Nghĩ đến điều đó, Ngôn Khê nhẹ nhàng vuốt ngón tay lên khuôn mặt cười kia, môi khẽ cong lên như sắp cười… nhưng ngay sau đó lại chậm rãi thu lại, ánh mắt cũng dần trầm xuống.
Tâm tình vốn vừa dâng lên, giờ lại rối bời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play