"Em đã tìm được chỗ thực tập." Trên bàn ăn, Trọng Ương đặt đũa xuống, nhìn về phía Trần Hành Giản đối diện, giọng nói bình tĩnh.
Lần này cô đã khôn ngoan hơn. Thay vì để hắn phát hiện, chi bằng chủ động thừa nhận. Dù sao hắn cũng sẽ biết thôi. Cô nói cho hắn biết, có lẽ sẽ bớt phải chịu tội.
Nghe vậy, đũa trên tay Trần Hành Giản khựng lại, hắn ngước mắt nhìn cô: “Sao không nói với anh, anh sẽ tìm cho em một chỗ tốt hơn.”
Hừ. Cô thầm cười mỉa mai trong lòng. Tìm cho cô một chỗ tốt sao? Hắn sẽ tìm sao? Dù có tìm, cũng chỉ là một công việc nhàn hạ có thể bị giám sát 24/24 thôi.
Mặc dù nghĩ vậy, cô không thể nói ra. “Em sợ làm phiền anh. Mấy ngày trước tình cờ thấy một phòng tranh tuyển dụng, cũng khá tốt.”
"Được." Hắn gật đầu, không tiếp tục đề tài này nữa. “Ăn cơm đi.”
Cứ thế mà hắn bỏ qua sao? Trọng Ương có chút khó tin, nhưng cuối cùng vẫn ngoan ngoãn cúi đầu ăn cơm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play