Lúc quay trở lại lần nữa, lại phát hiện cô đã tựa vào bụi cây bên cạnh mà ngủ mất rồi.
Trong tay còn cầm khăn giấy, hắn cụp mắt nhìn cô, rồi ngẩng đầu nhìn lên bầu trời — trời đã dần sẩm tối, sắp chuyển đen.
Cất bước đi đến bên cạnh cô, Trần Hành Giản do dự khom lưng xuống, cuối cùng vẫn là bế Trọng Ương lên.
Đây là lần đầu tiên trong suốt bảy năm quen biết hắn ôm cô. Thì ra một người có thể nhẹ đến vậy.
Một dáng người nhỏ nhắn nằm gọn trong lồng ngực hắn, đầu cô khẽ tựa lên ngực hắn.
Hình như không thoải mái, cô khe khẽ rên một tiếng "ưm", giống như mèo con, rúc vào lòng hắn thêm chút nữa, rồi tiếp tục chìm sâu vào giấc ngủ.
Đột nhiên, có thứ gì đó trong lồng ngực Trần Hành Giản như phá vỡ tầng đất, ngoi lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play