Mặc dù đã nằm trên giường, nhưng vì trong lòng còn cất giấu quá nhiều tâm sự nên Trọng Ương ngủ không ngon, cứ chập chờn nửa mơ nửa tỉnh.
Trong mơ hồ, cô nghe thấy tiếng cửa mở.
Cô mở mắt ra, ngơ ngác nhìn, đến khi ánh mắt chạm phải đôi mắt của người nọ thì cả người như bị điện giật, lập tức bật dậy ngồi lên, thân thể theo bản năng rút lui về sau, mãi đến tận đầu giường mới dừng lại được, không thể lui thêm nữa rồi.
Cô nhìn người kia, không nói lời nào, chỉ là run rẩy toàn thân, ánh mắt tràn đầy sợ hãi.
Biết nói gì đây?
Vẫn còn có thể thân mật gọi hắn là “anh trai” như trước kia nữa sao?
Nhưng… gọi kiểu đó, làm sao cô có thể thốt ra nổi?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play