Tào Thắng vừa trở về phủ, có rất nhiều chuyện cần phải giải quyết. Hai huynh đệ cùng với Tào Côn, ba người liên tục mật nghị.
Lúc này Lục Tiểu Thiên vừa mới trở lại gian phòng mà bản thân đã sinh sống mấy chục năm qua, thì bên ngoài lại vang lên một giọng nói.
"Tiểu nữ tử Hỉ Nhi đặc biệt đến đây thăm viếng Lục tiền bối, không biết Lục tiền bối có thuận tiện hay chăng?" Bên ngoài tiểu viện, giọng nói ôn nhu trong trẻo của Tào Hỉ Nhi vang lên.
"Cô gia quả nhân (Ở Hầu phủ, ta chỉ là một người đơn độc), làm gì có chỗ nào không thuận tiện, không biết tam tiểu tử tới nơi này có chuyện gì hay không?" Lục Tiểu Thiên đi ra khỏi phòng mình nói.
Lúc này Tào Hỉ Nhi đã đổi một bộ váy dài màu vàng, một sợi dây thắt ngang hông có viền màu vàng kim, thể hiện ra vòng eo thon ngọn, cùng dáng người lung linh tuyệt sắc của nàng một cách tinh tế. Tào Hỉ Nhi vốn cũng đã vô cùng xinh đẹp, lúc này lại còn cố ý trang điểm một chút, càng trở nên vô cùng động lòng người.
"Lục tiền bối khách khí rồi. Lục tiền bối là ân nhân cứu mạng của Hỉ Nhi, trực tiếp gọi tục danh của Hỉ Nhi là được. Vừa rồi phụ thân rất khách khí với Lục tiền bối, nhưng vẫn còn lo lắng Lục tiền bối ở nơi tiểu viện thô sơ này có chút không quen, nên dặn dò Hỉ Nhi phải nhất định đến xem tiền bối có cần thứ gì khác không." Tào Hỉ Nhi dịu dàng nói.
"Thay ta cảm tạ ý tốt của cha ngươi, bình thường ta tu luyện đặt rất nhiều tinh lực vào đó, cũng không hề có yêu cầu quá cao về ngoại vật." Lục Tiểu Thiên lắc đầu nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play