"Cái này rất dễ dàng, nói gì nhờ cậy hay không nhờ cậy. Đám người trong Hầu phủ, bản Hầu sẽ hạ phong khẩu lệnh, đều là thủ hạ tâm phúc của ta. Chút lực ước thúc này ta vẫn còn có." Tào Thắng cũng không hề suy nghĩ nhiều, trực tiếp gật đầu.
"Lão đại, huynh đi gọi lão tam tới đây." Nửa canh giờ sau, hai bên trò chuyện vui vẻ, Lục Tiểu Thiên lần nữa cự tuyệt ý tốt về việc an bài hắn tới một nơi ở xa hoa khác của Tào Thắng, hắn vẫn lựa chọn quay về nơi tiểu viện hẻo lánh yên tĩnh trong mấy chục năm nay.
Một lúc sau, trong một gian phòng to lớn chỉ còn lại Trấn Uy Hầu Tào Thắng, quản gia Tào Côn và Tào Quang sắc mặt vẫn còn có chút trắng bệch nhưng đã đỡ hơn trước nhiều.
"Lão tam, vết thương của ngươi đỡ hơn chưa?" Tào Thắng hỏi.
"Vừa rồi đệ đã phục dụng đan dược, thương thế tạm thời đã được khống chế. Thủ đoạn của tên họ Lục đó quả thật lợi hại." Nghĩ tới một quyền lúc đó của Lục Tiểu Thiên, trong lòng Tào Quang vẫn còn sợ hãi nói.
"Lợi hại tới mức độ như thế nào? Đệ dẫn người đi ở phía trước, cách ta cũng không phải là xa. Hai người giao thủ chắc hẳn là vô cùng ngắn ngủi mới phải, không hề nhìn ra được một chút sâu cạn của hắn ta sao?" Trấn Uy Hầu Tào Thắng hỏi.
"Người này cực kỳ giỏi cận chiến, chỉ một quyền đơn giản là đã đánh bại đệ rồi. Hắn ta pháp lực hùng hậu hơn xa đệ, đối phương tựa hồ vẫn còn nương tay, nếu không đệ sợ rằng cũng không thể sống được tới lúc huynh chạy đến." Sắc mặt Tào Quang chua chát nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play