Đại Ngạch quái nhân tức giận hừ lạnh: "Sao nào, Kim Cương phù dùng hết sao? Thổ Linh tráo cũng không chống đỡ được lâu đâu, đợi mà chịu chết đi!"
Miệng thì nói như vậy, nhưng Đại Ngạch quái nhân vẫn âm thầm kêu khổ, tên Luyện Đan sĩ đáng chết này, trên người không ngờ lại chuẩn bị nhiều linh phù để chạy trốn, linh phù phòng ngự như vậy. Còn có đại lượng linh thạch bổ sung pháp lực, liên tiếp giết chết gần ba mươi con Ảnh Nghĩ của gã, nhìn từng thi thể của Ảnh Nghĩ rơi trên mặt đất, Đại Ngạch quái nhân trong lòng cũng run rẩy, ước chừng phải cần một đoạn thời gian dài mới có thể bồi dưỡng lại số lượng như vậy.
Còn có mấy con đầu đàn cũng bị thương không nhẹ, muốn nhanh chóng khôi phục chiến lực của đám Ảnh Nghĩ này, nếu không bỏ ra đại lượng tinh huyết không được. Trước đây giết chết những đối thủ khác, cũng chưa từng phải cật lực như vậy.
Gã dùng tinh huyết đi nuôi dưỡng linh trùng, không ngờ lại chết đi nhiều như vậy. Tự nhiên đối với hung thủ là Lục Tiểu Thiên hận tới thấu xương, muốn giết chết hắn một cách sảng khoái.
"Cũng may linh phù trên tiểu tử này không còn đủ, nếu không sẽ không dùng loại Thổ Linh tráo phòng ngự kém hơn như này! Chốc nữa xem tên gia hoả này chết như thế nào." Đại Ngạch quái nhân ác độc nghĩ.
Lúc này Trâu Tân bị Thú Nguyên trận pháp vây khốn công kích thật lâu cũng không có kết quả, ngược lại còn bị quang tráo phản trấn tới chóng mặt ù tai, còn Cự Viên cũng ăn đau khổ không ít, đang ngồi bên cạnh Trâu Tân gãi gãi không thôi.
"Làm tốt lắm, Đại Ngạch quái, giết chết tên gia hoả khốn khiếp đó!" Cũmg may trận pháp chỉ có tác dụng vây khốn, không hề có lực công kích, Trâu Tân nhìn qua quang tráo, nhìn thấy rõ ràng Lục Tiểu Thiên rơi xuống hạ phong, bị đám Ảnh Nghĩ của Đại Ngạch quái nhân tầng tầng vây lại. Trâu Tân vui mừng khôn xiết, chỉ cần Lục Tiểu Thiên vừa chết, không cần quá lâu, y liền có thể thoát khốn.
Đồng thời Trâu Tân đối với sự hung hãn của Lục Tiểu Thiên mà âm thầm cảm thấy kinh hãi. Không chỉ đã vây khốn được y mà còn có thể đánh với Đại Ngạch quái nhân lâu như vậy, phần bổn sự này, không phải là tu sĩ bình thường có thể làm được.
Cũng may Phạm Thanh trước đó chạy trốn đủ nhanh, nếu như bọn hắn đồng lòng. Khi y bị vây khốn, Đại Ngạch quái nhân lại bị Lục Tiểu Thiên quấn lấy, bên bị diệt ngược lại có thể là tiểu đội bọn họ. Nghĩ tới chỗ này, Trâu Tân hoảng sợ không thôi, đồng thời y cũng tự cười một mình, tiểu tử này ẩn tàng cũng sâu thật, ngay cả Phạm Thanh cùng một đội với hắn cũng không biết sâu cạn của hắn, thật là khéo quá hoá vụng, ngược lại khiến bản thân rơi vào hiểm cảnh!
Tuy rằng bị trận pháp ngăn cách, nghe không được âm thanh chiến đấu ở bên ngoài, nhưng lại không hề ngăn cản tầm nhìn của y.
Sau thời gian một nén hương, linh phù trong tay Lục Tiểu Thiên đang hao hết, số lượng Ảnh Nghĩ còn lại nhanh chóng cắn vỡ Thổ Linh tráo. Tuy rằng trong lúc đó hắn đang cố gắng giết về phía Đại Ngạch quái nhân, bất lại bị Ảnh Nghĩ kiềm chế, Đại Ngạch quái nhân rất dễ dàng đã tránh được.
Mắt thấy không còn hy vọng chiến thắng, Lục Tiểu Thiên vẻ mặt kinh hoảng quay người bỏ chạy, đồng thời dùng pháp thuật muốn cuốn bay đám Ảnh Nghĩ đang vây công hắn.
"Hiện tại muốn chạy, quá muộn rồi!" Đại Ngạch quái nhân mặt đầy nộ khí nói. Sau đó nhanh chân đuổi theo, đám Ảnh Nghĩ như bám chặt vào xương, vẫn cứ vây lấy Lục Tiểu Thiên. Giết nhiều Ảnh Nghĩ của gã như vậy, Đại Ngạch quái nhân sao có thể bỏ qua cho hắn được?
"A!" Lục Tiểu Thiên kinh hoảng sợ kêu lên, khi một đạo linh tráo cuối cùng bị huỷ, hơn mười con Ảnh Nghĩ lao tới bao vây lấy Lục Tiểu Thiên điên cuồng chích vào người hắn. Lục Tiểu Thiên dùng đoản kiếm đánh văng hơn chục con, nhưng số lượng Ảnh Nghĩ quá nhiều, căn bản không thể đánh văng toàn bộ.
Sau khi bị Ảnh Nghĩ chích phải, động tác của Lục Tiểu Thiên trở nên trì trệ hơn nhiều, trên mặt tràn đầy vẻ hoảng sợ và tuyệt vọng.
"Rơi vào trên tay ngươi, ta không còn gì để nói, muốn giết cứ giết!" Sau một lúc Lục Tiểu Thiên lạnh giọng nói.
"Dám giết chết nhiều linh trùng của ta, ta sẽ khiến người muốn sống không được, muốn chết không xong, sau khi tra tấn ngươi đủ rồi, sẽ phanh thây người."
Nhìn thấy Lục Tiểu Thiên bị mười mấy con Ảnh Nghĩ liên tục cắn trúng, Đại Ngạch quái nhân thở phào nhẹ nhỏm, một tên tu tiên giả không thể vận chuyển nguyên khí, đối với gã mà nói, không khác gì người bình thường, căn bản không hề có chút uy hiếp nào.
Lục Tiểu Thiên nhắm mắt lại không nói gì nữa.
Trâu Tân trong Thú Nguyên trận pháp hét lớn với Đại Ngạch quái nhân, bất quá đáng tiếc đối phương lại không nghe được. Trâu Tân gấp tới nỗi vò đầu bứt tai. Nếu để Đại Ngạch quái nhân lấy được túi trữ vật của Lục Tiểu Thiên, y sẽ chẳng còn chút chỗ tốt nào cả, cho dù có, cũng chỉ là cơm thừa canh cặn, không có gì đồ vật nào giá trị cả.
Đại Ngạch quái nhân liếc mắt nhìn Trâu Tân vẫn còn bị vây trong trận pháp, sau đó cười híp mắt, Trâu Tân bị khốn. Lục Tiểu Thiên là do gã trả giá lớn mới bắt được, chiến lợi phẩm tự nhiên sẽ do gã lựa chọn trước một phen mới được.