"Làm tốt lắm, mau giúp ta chặn tên tiểu tử đó lại." Trâu Tân vui mừng khôn xiết, gã sớm đã đuổi tới không còn kiên nhẫn, hiện tại nhiều thêm một tên trợ thủ, dù là phải chia bớt một chút lợi ích, còn hơn phải truy đuổi vô vị như vậy.

"Được!" Đại hán cầm đao nhặt lấy túi trữ vật của Vương Bình, từ một hướng bên trái đuổi theo Lục Tiểu Thiên.

Lục Tiểu Thiên hừ lạnh một tiếng, vươn tay ném ra vài cái La Yên Quả. Mấy cổ khói đen bốc lên, thừa dịp tầm nhìn mấy người đó bị che khuất, hắn lại dán lên người một tấm Thổ Độn Phù, rồi chìm xuống mặt đất.

"Sao lại không thấy rồi?" Trâu Tân nét mặt khó coi nói.

"Một tấm Thổ Độn phù mà thôi, hắn chạy không xa. Chúng ta tìm kiếm xung quanh một hồi đi." Đại Ngạch quái nhân vẻ mặt bình tĩnh nói.

Ba người lập tức phân ra tìm kiếm, rất nhanh Đại Ngạch quái nhân lại phát hiện tung tích của Lục Tiểu Thiên.

Lục Tiểu Thiên quét mắt về phía sau, đại hán cầm đao xuất hiện khiến hắn thay đổi chủ ý cứ chạy trốn như vậy. Hắn đối với hoàn cảnh xung quanh không quen thuộc, có lẽ sau này sẽ còn gặp phải tình huống tương tự, hiện tại chỉ dựa vào Thổ Độn phù tạm thời thoát khốn. Nhưng linh phù trước sau cũng sẽ dùng hết, cho nên phải tìm một địa điểm thích hợp, để giải quyết tên Đại Ngạch quái nhân đáng chết này, còn có cẩm y đại hán nữa. Đương nhiên, trước tiên là phải bỏ rơi được tên đại hán cầm đao có tu vi kém nhất kia trước. Lấy một địch hai còn phải trù tính thoả đáng, còn lấy một địch ba thì chỉ có con đường chết. Hắn còn chưa muốn chêt.

Thay đổi linh thạch khác trong tay thay cho viên vừa hao hết linh khí, Lục Tiểu Thiên lần nữa chạy trốn, liên tục dùng hết mấy tấm Thổ Độn phù, Mộc Độn Phù. Sau khi chạy thoát khỏi tên đại hán cầm đao, chỉ còn có hai người kia là vẫn cố gắng đuổi theo.

Lại chạy thêm gần hai mươi dặm đường, Lục Tiểu Thiên tiến vào một khu rừng nhỏ, các chú chim nhỏ sau lưng bay loạn lên, không cần nghĩ cũng biết là Đại Ngạch quái nhân đã đuổi tới rồi.

Trong mắt Lục Tiểu Thiên loé lên vẻ hung tợn, hai người này cắn chặt không buông, chính là ép hắn liều chết phản kích mà.

Lục Tiểu Thiên quét mắt nhìn xung quanh, dừng lại trên một bãi cỏ tương đối bằng phẳng, từ trong túi trữ vật lấy ra mấy cái trận kỳ, phân ra cắm ở xung quanh.

Cảm nhận thấy khí tức của đối phương tới gần, Lục Tiểu Thiên lại dán lên trời người một tấm Mộc Độn phù, ẩn vào trong một cây to cỡ hai người ôm ở phụ cận.

Dù là Thổ Độn phù hay Mộc Độn phù, Thuỷ Độn phù nếu như chỉ đứng yên không động đậy, linh khí tiêu hao sẽ rất ít, có thể duy trì thời gian rất dài, một khi di động liền không thể duy trì được lâu. Hơn nữa loại sơ giai linh phù này, lại không thể hoàn toàn che đậy khí tức bản thân. Bởi vậy khi Đại Ngạch quái nhân và Trâu Tân đi vào khu rừng nhỏ này, liền cảm thấy có gì đó không đúng lắm.

"Chuyện gì thế này? Tên gia hoả đó không chạy nữa sao?" Hai mắt Trâu Tân tìm kiếm xung quanh khẽ nói.

"Ân, ta có thể cảm thấy hắn đang ở gần đây thôi, có lẽ là do linh phù dùng hết rồi, biết được sớm muộn gì cũng bị chúng ta bắt kịp, cho nên mới mượn khu rừng này ẩn thân, tám chín phần mười là đã sử dụng linh phù. Bất quá linh khí của linh phù không thể chống đỡ được lâu. Ta thật muốn nhìn xem xem hắn có thể giở trò gì." Đại Ngạch quái nhân đã tính toán kỹ lưỡng, thở ra một hơi nói: "Đợi tìm được tên gia hoả đó, liền là tử kỳ của hắn."

"Không sai, khiến cho đại gia đuổi theo lâu như vậy, xem hắn chút nữa chết như thế nào." Trâu Tân cười gằn nói. Hai người một trước một sau, cẩn thận tìm kiếm nơi Lục Tiểu Thiên có thể ẩn thân. Rất nhanh, dựa theo một ít khí tức mà linh phù tiết ra, hai người liền đi tới bãi cỏ bằng phẳng đó cách Lục Tiểu Thiên không xa.

Lục Tiểu Thiên âm thầm tính toán khoảng cách hai người không ngừng tới gần, không ngờ là cẩm ý đại hán đi trước, Đại Ngạch quái nhân phía sau. Có chút khác với kế hoạch ban đầu, vốn Lục Tiểu Thiên định dùng Thú Nguyên trận pháp vây khốn Đại Ngạch quái nhân người có thực lực mạnh nhất. Bất quá linh lực của Mộc Độn phù không thể duy trì quá lâu, cũng không thể quản được quá nhiều. Mắt thấy cẩm y đại hán đã tiến vào phạm vi của mấy cây trận kỳ.

Lục Tiểu Thiên khẽ nói: "Thú Nguyên trận pháp, lên!"

Ong! Vốn mấy cây trận kỳ đang ẩn tàng dưới mặt đất, đột nhiên nổi lên, tiểu kỳ không gió tự bay, rung động kịch liệt. Bốn cây trận kỳ, chiếm cứ bốn phương. Trên đỉnh trận kỳ chớp loé bốn màu khác nhau, phân biệt là đỏ, vàng, lam, xanh.

"Không tốt, có mai phục!" Đại Ngạch quái nhân và Trân Tâu đồng thời kêu lên thất thanh. Thân thể bắn nhanh về phía sau, Đại Ngạch quái nhân bay ra sau vài trượng, không hề gặp phải trở ngại, trong lòng liền thở ra. Bất quá Trâu Tân lại đụng phải một quang tráo mà xanh, va chạm mạnh liệt khiến cho gã hét lên đau đớn, lúc này bốn đạo quang trào phủ xuống, chuyển động xung quanh trận kỳ, hình thành quang tráo bốn màu, vây khốn Trâu Tân trong khuôn viên có phạm vi hai ba trượng.

"Chỉ bằng mấy trò vặt này liền có thể vây khốn được ta sao? Nằm mơ đi!"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play