"Thì ra là vậy, thế thì cũng khó trách, bất quá có thể kết bạn Lục đạo hữu, chung quy là thiên đại phúc phận của Phượng Dương quận chúa. Còn Thất vương gia bên kia, người phía dưới khó tránh khỏi ngựa xe vất vả, để ta tự mình đi một chuyến vậy." Nguyên Kiệt lúc này cũng đi tới. Đối thoại vừa rồi của Lục Tiểu Thiên và Trì Lâm cũng không có tận lực giấu giếm người khác. Là một tu sĩ Trúc Cơ kỳ, lấy thính lực của Nguyên Kiệt, tự nhiên là có thể nghe được rõ ràng, thế là liền xung phong lên tiếng nhận việc. Mặc dù Hắc Uyên Tượng mang tới sự phá hoại không nhỏ, tạo thành không ít thương vong, bất quá so sánh với việc làm quen với tên thanh niên tóc bạc trước mắt này hiển nhiên còn trọng yếu hơn. Nguyên Kiệt đang lo không có chỗ kéo quan hệ với đối phương, khó có được loại việc làm chân chạy này, mặc dù dùng một tu sĩ Trúc Cơ kỳ như y làm chân chạy, có chút tự hạ thấp thân phận, bất quá ở trước mặt thanh niên tóc bạc này, Nguyên Kiệt không cảm thấy có chỗ gì không ổn.
"Vậy liền làm phiền đạo hữu." Nhìn thấy Trì Lâm thoáng có chút sợ hãi, Lục Tiểu Thiên trực tiếp gật đầu đồng ý, sau đó lại nhìn Trì Lâm một chút, "Không sao, vi sư tự có an bài."
"Đa tạ sư phụ." Trì Lâm ngoan ngoãn khẽ gật đầu, mặc dù nàng đã gần tới tuổi trung niên, bất quá bởi vì lúc trước Lục Tiểu Thiên điều dưỡng linh dịch cho nàng có chút hiệu quả trú nhan, lúc này nhìn qua Trì Lâm cũng sẽ không lộ ra vẻ quá lớn tuổi.
"Sư phụ, tóc của người đã xảy ra chuyện gì?"
"Chịu chút vết thương cũ, hiện tại gần như khỏi hẳn." Lục Tiểu Thiên nói. Trong lòng hắn cũng có chút buồn bực, lúc trước bởi vì băng lam hỏa diễm của Đế Khôn làm bị thương, không chỉ có hai chân đều tàn, hơn nữa tóc cũng thay đổi thành cái màu trắng bạc này. Đến bây giờ hai chân thương thế đã khỏi hẳn, nhưng màu tóc lại không thể biến trở lại như xưa, bất quá cái này cũng không quan trọng, tóc trắng tóc đen đối với hắn mà nói, cũng không hề khác gì nhau.
Trì Lâm im lặng một hồi, bản lĩnh của sư phụ nàng đã từng chứng kiến. Mấy vạn đại quân, còn có mấy tên tiên nhân vẫn luôn cao cao tại thượng ở Đại Nguyên Quốc đều không làm gì được hai con hắc mao cự Tượng. Nhưng sư phụ chỉ cần nhấc tay là có thể đánh chết ngay tại chỗ. Địch nhân có thể khiến cho sư phụ thụ thương, không biết là lợi hại như thế nào, hiển nhiên không phải là thứ mà nàng có thể tưởng tượng được.
"Nguyên đạo hữu, mấy ngày nữa ta sẽ rời khỏi. Ở trong thế tục ta cũng chỉ có một người đồ đệ Trì Lâm này, đạo hữu cũng ở Phong Diệp Cốc này nhiều năm, chắc hẳn có chút thế lực. Ngày sau khi ta rời khỏi, đạo hữu giúp ta chiếu cố nàng ta một chút. Không cầu đại phú đại quý, người một nhà bình an là được." Lục Tiểu Thiên lại nhìn về phía mộc trâm phụ nhân Nguyên Mẫn nói. Nguyên Kiệt kia trong lòng rõ ràng có mấy phần ham muốn công danh lợi lộc, Lục Tiểu Thiên không phải rất thích. So sánh với Nguyên Kiệt, phó thác Nguyên Mẫn trước mắt này còn đáng tin hơn nhiều.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT