Hoặc như là Địa Hoả Môn nhiệm vụ viết rằng, bổn môn tam trưởng lão bị một căn bệnh lạ, quanh năm mê man bất tỉnh bên trong quan tài băng, vẫn còn chút hơi thở. Ai có thể chữa trị hoặc là cung cấp tin tức về căn bệnh lạ này, liền có thể gia nhập bổn môn.

Lục Tiểu Thiên nhìn thấy thì phì cười, căn bệnh mà ngay cả tu tiên môn phái cũng thúc thủ vô sách, đám tán tu này thì làm sao lại có biện pháp chứ? Đây quả thật là bệnh nặng quá hoá loạn, một trưởng lão môn phái, ít nhất cũng là tu sĩ Trúc Cơ kỳ. Xem ra tới cảnh giới càng cao cũng không hẳn là vô tự lự được.

Lục Tiểu Thiên trọng điểm tìm xem nhiệm vụ của Linh Tiêu Cung, không ngờ cũng liên quan đến thu thập linh thảo, đa phần linh thảo yêu cầu đều khác với Thanh Đan Cung, hơn nữa còn nhiều thêm mấy loại quáng thạch. Linh Tiêu Cung có thực lực xếp thứ mười bảy, cũng thuộc môn phái trung đẳng cao hơn một chút, thực lực tương đối mạnh mẽ.

Sau khi so sánh với các đại môn phái khác, mục tiêu của Lục Tiểu Thiên tập trung ở nhiệm vụ của Thanh Đan Cung và Linh Tiêu Cung. Thanh Đan Cung chuyên về đan đạo, gia nhập Thanh Đan Cung, khả năng đạt được Trúc Cơ đan cũng cao hơn một chút.

Còn Linh Tiêu Cung cũng có thể luyện đan, chỉ là không tốt bằng Thanh Đan Cung, cho nên khả năng đạt được Trúc Cơ đan cũng thấp hơn một chút. Lúc này mục tiêu lớn nhất là có thể trúc cơ thành công. Bất quá Linh Tiêu Cung có tin tức liên quan tới Hỗn Nguyên Kinh, công pháp thích hợp cho Ngũ Hành linh căn cũng không nhiều, nếu như có thể đạt được Hỗn Nguyên Kinh, hắn cũng không muốn đổi qua công pháp khác.

Rất nhanh Lục Tiểu Thiên lại lắc đầu cười khổ, tuỳ tiện một nhiệm vụ của các tiên môn đó muốn hoàn thành cũng không phải là chuyện dễ dàng gì, càng huống chi muốn đồng thời hoàn thành hai cái, nếu như là tán tu khác biết được cách nghĩ của hắn e rằng sẽ cười tới rớt cả răng. Thôi tuỳ duyên vậy, xem xem có thể gia nhập vào môn phái nào.

Sau khi đã chọn được nhiệm vụ cho mình, đồ vật cần mua cũng mua gần đủ rồi, Lục Tiểu Thiên trở về tiểu viện. Vừa tới trước cửa, Lạc Thanh đã đợi ở đó rồi, nhìn biểu tình của nàng, e rằng đã đợi một khoảng lâu rồi.

"Lục Tiểu Thiên huynh quay lại rồi." Sau khi nhìn thấy Lục Tiểu Thiên, Lạc Thanh đang sốt ruột nhất thời có chút vui mừng.

"Tìm huynh gấp như vậy là có chuyện gì?" Lục Tiểu Thiên hỏi.

Lạc Thanh vội nói: "Trong đội ngũ chúng ta còn có một cao thủ Luyện Khí tầng sáu khác, là lần đội trưởng của lần hành động này, y quyết định tiến vào Vọng Nguyệt sơn mạch sớm hơn một chút, đại ca của muội hiện tại không thể quyết định, để muội tới hỏi ý kiến của huynh."

"Không phải đã thống nhất thời gian rồi sao, sao lại vô cớ thay đổi chứ?" Lục Tiểu Thiên chau mày nói, nếu như tiểu đội này hoàn toàn do một tên đội trưởng quyết định, thế thì không tham gia vậy.

Lạc Thanh nói: "Có lẽ do y có được tin tức liên quan tới nhiệm vụ của tiên môn mà mình muốn gia nhập, lo lắng sẽ bị người khác giành mất, cho nên mới có loại quyết định này, nhưng trong tay người này lại có đan phương của Nguyên Khí đan, cho nên đại ca muội để muội tới hỏi ý kiến của huynh."

Lục Tiểu Thiên thần sắc vừa động hỏi: "Nguyên Khí đan? Hiện tại bọn họ ở chỗ nào?"

"Ở trong tiểu viện của bọn muội, để muội dẫn huynh đi." Thấy Lục Tiểu Thiên động dung, Lạc Thanh cũng thở phào một hơi.

"Đại ca, muội quay lại rồi." Rất nhanh, hai người đi tới nơi ở của huynh muội Lạc Viễn, chỉ cách chỗ của Lục Tiểu Thiên có vài trượng. Vừa tới nơi Lạc Thanh liền hô lớn.

"Lục huynh đệ, ngươi cũng tới à. Lại đây, ta giới thiệu với đệ một số thành viên của tiểu đội lần này."

Lạc Viễn nhìn thấy Lục Tiểu Thiên tới, vô cùng cao hứng, chỉ vào một vị trung niên đạo sĩ có sắc mặt trắng muốt nói: "Đây là người dẫn đầu lần hành động này của chúng ta, Phạm Thanh đạo trưởng, thực lực mạnh mẽ nhất."

Thông qua sự giới thiệu của Lạc Viễn, Lục Tiểu Thiên cũng đã làm quen với các thành viên trong tiểu đội.

Một người có tu vi Luyện Khí tầng năm giống như hắn là một thiếu phụ có vóc dáng đầy đặn tên Vương Viện. Hai vị nam tử hơn bốn mươi tuổi. Một người đầu bóng lưỡng không có một sợi tóc nào gọi là Trương Quảng, còn vị trung niên nho nhã tay cầm quạt đứng bên cạnh Trương Quảng tên là Trịnh Sĩ Kỳ.

Nghe Lạc Viễn giới thiệu, Trương Quảng là một đại tướng của một quốc gia phàm nhân gọi là Kim quốc, ngày trước chỉ huy thiên binh vạn mã, nên có thể cảm nhận được một cổ khí sát phạt trên người Trương Quảng. Còn Trịnh Sĩ Kỳ ngày trước là quân sư của Trương Quảng, hai người cũng đều cùng bước vào con đường tu tiên, thật là một chuyện ly kỳ. Tu vi hai người họ thấp hơn hắn chỉ là Luyện Khí tầng bốn. Hai người với Lạc Viễn là ở trong tiểu viện này, đôi bên quan hệ cũng không tệ.

"Ha Ha, sớm đã nghe Lạc huynh đệ nói có quen biết một Luyện Đan sĩ có thiên tư ngút trời, chỉ là người này luôn thích ở trong tiểu viện của mình, muốn gặp mặt cũng khó, không tới hôm nay gặp lại là một người trẻ tuổi như vậy. Không chỉ là Luyện Đan sĩ, tu vi không ngờ còn cao hơn Lão Trương ta một tầng, thật không biết ngươi đã tu luyện như thế nào nữa."

Trương Quảng vô cùng hào sảng, bàn tay thô dày vỗ vỗ vai Lục Tiểu Thiên, ngón tay giống như là một cái móc sắt vậy, đau đến Lục Tiểu Thiên nhếch mép.

"Trương huynh, khí lực của huynh lớn quá rồi đó." Trịnh Sĩ Kỳ nhắc nhở nói, Trương Quảng trước đây là đại tướng của phàm nhân, tính tình nóng nảy, thẳng thắn, đắc tội không ít người trên quan trường, nếu không có Trịnh Sĩ Kỳ ở một bên nhắc nhở, sau này còn bước vào tu tiên lộ, e rằng sớm đã chết trong sự đấu đá của quan trường rồi.

"Xin lỗi, xin lỗi, ngày trước luyện qua Thiết Sa Chưởng, cho nên lực đạo lớn một chút." Trương Quảng cười xin lỗi vội vàng giải thích.

"Đâu chỉ là lớn một chút, nếu mạnh thêm nữa xương cốt cũng gãy mất rồi." Lục Tiểu Thiên vừa nói vừa xoa xoa vai mình, tuy rằng hắn đã là Luyện Khí tầng năm, nhưng lực lượng thân thể so với người trước đây đã luyện qua võ công tự nhiên vẫn còn kém xa.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play