Tê! Thần thức của Lục Tiểu Thiên vừa chạm vào túi trữ vật đó liền cảm thấy đại não vô cùng đau đớn, hắn vội vàng thu lại thần thức.
Lục Tiểu Thiên sửng sờ nhìn túi trữ vật màu đen đó, theo lý mà nói lúc này nguyên thần hắc bào lão giả đã bị hắn tiêu diệt, đáng lý mở túi trữ vật này ra sẽ không có vấn đề gì, nhưng khi hắn vừa đưa thần thức tiếp xúc, liền gặp phải cổ tinh thần công kích âm lãnh giống độc xà được bố trí trên túi trữ vật.
Có lẽ trên người hắc bào lão giả còn có bí mật gì đó mà hắn không biết, chỉ là hiện tại đối phương đã hồn phi phách tán, e rằng bí mật này sẽ vĩnh viễn trầm tịch rồi.
Đáng tiếc cây kim sắc phi kiếm đó, Lục Tiểu Thiên chặc lưỡi, bất quá trận chiến hôm nay hắn cũng đã thoả mãn rồi.
Lúc này hắc bào lão giả đã bị xử lý, hắn có thể tự do thoải mái sử dụng thần bí không gian bên trong cơ thể, ngoại trừ để một cái túi trữ vật trên thân làm bộ ra vẻ, số linh thạch còn lại đều bỏ vào bên trong kết giới.
Làm xong mọi thứ, Lục Tiểu Thiên chống cằm nghĩ, trước đó chỉ là Luyện Khí tầng hai, cho dù có đan dược sung túc cung ứng, tu luyện tới Luyện Khí tầng năm cũng cần mấy năm thời gian.
Bất quá hiện tại hắn đã là Luyện Khí tầng năm. Hỗn Nguyên Kinh trong tay chỉ có thể tu luyện tới Luyện Khí trung kỳ, cho nên việc đạt được công pháp của Luyện Khí hậu kỳ vô cùng cấp bách.
Chỉ là một quyển công pháp hậu kỳ ở trong cửa tiệm căn bản đều khoảng bốn mươi khối hạ phẩm linh thạch. Tu sĩ Luyện Khí kỳ bình thường chỉ dựa vào thu nhập thường ngày, miễn cưỡng cũng chỉ có thể mua một quyển luyện khí hậu kỳ công pháp, giống như Lạc Viễn thậm chí còn phải chịu thêm một khoản nợ. Hiện tại trong tay hắn chỉ có tám khối hạ phẩm linh thạch, đồ vật trên thân có thể bán được cũng chỉ có mười mấy viên Nguyên Khí đan, tuy rằng là một khoản tài phú, nhưng rất dễ dàng bị một số tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ, thậm chí là Luyện Khí đại viên mãn để tâm tới. Điều này đối với việc sau này hắn tiến vào Vọng Nguyệt sơn mạch, thu thập linh vật cần thiết sẽ cực kỳ bất lợi. Càng huống chi sau này còn phải thu thập phối phương đan dược cho Luyện Khí trung kỳ và hậu kỳ, càng phải cần lượng lớn linh thạch.
Nếu ra ngoài kiếm sống, số linh thạch một tháng kiếm được trừ đi các khoản chi tiêu, còn phải dùng để tu luyện, ước chừng cần phải tiết kiệm một khoảng thời gian tương đối dài, điều này không nghi ngờ gì sẽ càng ảnh hưởng tới việc tu luyện.
Tuy nhiên, Lục Tiểu Thiên nghĩ tới trong Vọng Nguyệt thành, những người biết luyện khí, nuôi dưỡng linh thú, hoặc là luyện đan, biết được cách trồng linh thảo cấp thấp, hoặc là biết chế linh phù. Các công xưởng và cửa tiệm đều trả công không tồi.
Vừa khéo trong kết giới còn có mười mấy cây Tử Linh thảo, còn có thể tiếp tục sinh trưởng, có thể dùng để luyện chế Tụ Khí đan. Lục Tiểu Thiên nghĩ tới nghĩ lui, quyết định bắt đầu từ luyện đan.
Việc sử dụng đan dược của tu tiên giả là một khoản chi tiêu rất lớn, mới có thể thoả mãn yêu cầu của bản thân. Cho dù hiện tại sử dụng Tụ Khí đan hiệu quả sẽ thấp một chút, nhưng so với không có còn đỡ hơn. Hơn nữa hắn cùng thân phận Luyện Khí trung kỳ và sơ kỳ đi mua Tụ Khí đan, cũng sẽ không quá khiến người khác chú ý.
Nghĩ thông được điểm này, Lục Tiểu Thiên lại đi ra ngoài, mua đầy đủ các dược liệu phụ trợ khác dùng để luyện chế Tụ Khí đan, ngoài ra còn mua lấy một đống linh mộc thấp giai. Ngoại trừ Tử Linh thảo, đám dược liệu phụ trợ này giá cả cũng không mắc. Một đống này chỉ tốn có hai khối hạ phẩm linh thạch.
Linh mộc thấp giai dùng để nhóm lửa luyện đan. Luyện chế đan dược tuy cũng có thể sử dụng nguyên khí của tu sĩ trực tiếp ngưng kết ra Nguyên Dương hoả, nhưng như vậy lại quá tiêu hao nguyên khí, một khi nguyên khí trong đan điền tiêu hao hết, hoả hầu không thể duy trì, đan dược rất có thể sẽ trở thành phế đan.
Sau khi chuẩn bị tốt dược liệu, Lục Tiểu Thiên do dự nhìn quanh phòng, nó hơi nhỏ một chút. Hơn nữa không thích hợp để luyện đan. Nhưng ngoại trừ căn phòng này, hắn cũng không có nơi nào khác có thể sử dụng.
Quản nhiều quá làm gì, luyện trước rồi nói, nghĩ tới đây, Lục Tiểu Thiên vô cùng quyết tâm.
Hắn lấy ra lò luyện đan lúc trước đã mua được từ trong tay Lạc Thanh, trên thân lò có hoa văn màu tím và vàng giao nhau, đây là hoa văn đặc biệt do sử dụng Tử Huyền đồng tạo thành lò luyện đan, sờ vào liền có cảm giác mát lạnh. Ba cái chân nhỏ cong cong nâng đỡ tiểu đỉnh trên mặt đất.
Đan phương Tụ Khí đan hắn đã nhớ rõ trong lòng, dựa theo trình tự đốt lửa lò, nhiệt độ do linh mộc thiêu đốt rất cao, rất nhanh liền đốt đỏ hết cả tiểu đỉnh. Lục Tiểu Thiên lần lượt từng bước bỏ mấy dược liệu phụ trợ vào trong, giảm bớt lượng linh mộc bỏ vào, đợi cái lỗ nhỏ trên nắp tiểu dỉnh truyền đến một hương thơm nhè nhẹ, Lục Tiểu Thiên lại lấy ra một cây Tử Linh thảo bỏ vào trong.
Một lúc sau, trong đỉnh bốc lên mùi thơm kỳ lạ, thần sắc Lục Tiểu Thiên sửng sốt, mùi thơm này giống hệt mùi hương của Tụ Khí đan. Bất quá dựa theo ghi chép trên đan phương, lúc này trong đỉnh Tử Linh thảo là đang hoá thành dược dịch mới đúng nhưng sao lại..., thời gian mở lò phải thật đúng lúc, mở sớm quá đan dược chưa thành hình, dược tính sẽ bị mất đi, đan dược luyện ra sẽ bị hao tổn. Nếu mở trễ quá, thời gian luyện chế quá dài, chắc chắn sẽ luyện thành phế đan.
Xích
Đột nhiên, mùi thơm trong tiểu đỉnh đột ngột dừng lại, một mùi thanh tưởi bốc ra.
Hỏng bét, vừa rồi chỉ lo chú ý tới thời gian mở lò, quên mất khống chế hoả hầu, hoả lực quá lớn, nhiệt độ trong đỉnh quá cao, liền trực tiếp đốt đan dược chưa kịp thành hình thành phế đan.
Bang bang.