Lục Tiểu Thiên lúc này không có chú ý tới, linh khí trong không trung bởi vì hai người đấu pháp mà khuếch tán ra bốn phía. Có vài tia trong đó tiếp xúc với các hạt cỏ trên mặt đất ở rìa kết giới, sau khi hạt cỏ hấp thu tia linh khí, tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy nó đang nhanh chóng phá vỏ, mọc ra một cây nhỏ đạm tử sắc*, linh khí thỉnh thoảng vô tình bay trúng, cây nhỏ sau khi hấp thu linh khí, liền trưởng thành một đoạn, một khi không có linh khí cung ứng lại lập tức đình chỉ.
*đạm tử sắc: màu tím nhạt.
"Khốn nạn, đó là linh khí trên người ta." Hắc bào lão giả tức giận hét lớn, nhưng lúc này lão bị mấy đạo linh phù vây công, căn bản không thể phân thân tới ngăn cản Lục Tiểu Thiên.
"Hiện tại là của ta rồi." Lục Tiểu Thiên mỉm cười nói, không hề bởi vì linh khí khuếch tán trong không trung mà quên đi mục đích ban đầu.
"Phong Nhận phù!"
Sưu sưu... vài đạo phong nhận từ phía sau tiểu hoả cầu bắn ra, phát sau tới trước, lại cắt vài khối linh khí từ trên nguyên thần của hắc bào lão giả.
Hắc bào lão giả hét thảm, tu vi lại lần nữa rớt xuống tới Luyện Khí tầng năm.
"Xú tiểu tử, ta liều mạng với ngươi!" Tuy rằng tốc độ bỏ chạy của lão không chậm hơn Lục Tiểu Thiên, nhưng tốc độ công kích của linh phù lại vượt qua lão.
Hắc bào lão giả tuyệt vọng không lùi mà tiến, phản công đánh về phía Lục Tiểu Thiên.
"Đáng chết, Phong Nhận phù lại dùng hết rồi, sớm biết liền mua thêm vài tờ rồi."
Lục Tiểu Thiên trong lòng có chút ão não, đành dùng linh phù khác, tuy rằng tiêu diệt đi hắc bào lão giả, nhưng cũng như huỷ diệt đi đại lượng linh khí của hắn. Nếu như vẫn còn Phong Nhận phù, cắt thêm vài khối từ trên nguyên thần của hắc bào lão giả thì tốt biết mấy.
Lúc này nguyên thần của hắc bào lão giả so với Luyện Khí kỳ đại viên mãn trước kia liền trở nên mỏng manh hơn rất nhiều. Nhưng so với nguyên thân của Lục Tiểu Thiên thì vẫn vô cùng mạnh mẽ.
Lục Tiểu Thiên hai mắt híp lại, vì bản thân gia tăng một đạo Thổ Thuẫn phòng ngự, sau đó lại tế ra vài đạo linh phù.
"Hoả Võng phù!"
"Kim Mâu thuật!"
Hắc bào lão giả hét lớn, mấy đạo kim sắc đoản mâu hiện lên không trung, bắn về phía Lục Tiểu Thiên. Lão vốn là cao thủ Luyện Khí kỳ đại viên mãn, cho dù hiện tại bị rớt xuống Luyện Khí tầng năm, tu vi vẫn hơn xa Lục Tiểu Thiên, hơn nữa hiểu biết và lĩnh ngộ của lão đối với pháp thuật cũng không phải Lục Tiểu Thiên mới tu luyện một hai năm có thể so bì. Đồng dạng pháp thuật từ trong tay lão thi triển cũng lợi hại hơn nhiều so với so giai linh phù.
Vừa rồi bị Lục Tiểu Thiên đánh tới trở tay không kịp, lúc này trước khi chết phản kích, vô cùng ác liệt. Kim sắc đoản mâu trực tiếp xuyên thủng qua Hoả Võng thuật do linh phù hoá thành. Hơn nữa tiếp tục xuyên thủng qua Thổ Thuẫn đang chắn trước người Lục Tiểu Thiên.
Không nghĩ tới hắc bào lão giả trước khi chết lại phản kích lợi hại như vậy, Lục Tiểu Thiên giật mình, vội vàng né khỏi mấy cây kim sắc đoản mâu đã nỏ mạnh hết đà kia, liên tục tế ra hai đạo Thổ Thuẫn phù để đề phòng bất trắc, cũng may là hắn hiểu rõ sự lợi hại của hắc bào lão giả, trong đống linh phù hắn mua có không ít cái dùng để tự bảo vệ mình.
"Mạn Đằng phù!"
"Thổ Giáp phù!"
"Kim Truỳ phù!"
"Thuỷ Tiên* phù!"
"Hoả Xà phù!"
*Tiên: Là cây roi bằng nước, không phải ca sĩ Thuỷ Tiên để mê hoặc lão đâu nha.
Song phương thi triển linh phù và pháp thuật qua lại, lúc này hai người đều đánh tới đỏ cả mắt. Lục Tiểu Thiên thề sẽ huỷ diệt hắc bào lão giả, đối phương cũng đang liều chết phản kích.
Ầm ầm... pháp thuật, linh phù va chạm, pháp lực phá hoại bắn ra tứ phía. Tạo nghệ của hắc bào lão giả trên phương diện pháp thuật, kinh nghiệm chiến đấu cũng không phải thứ mà Lục Tiểu Thiên có thể so sánh.
Trong lúc đó Lục Tiểu Thiên bị một đạo Kim Tiễn thuật của hắc bào lão giả bắn trúng, đau tới toàn thân đều run rẩy. Nhưng hắn vẫn nhịn đau tiếp tục phản kích.