Cũng may linh phù sơ kỳ uy hiếp với lão không lớn, nếu như đổi thành linh phù nhất giai, đồng thời bay đến như vậy, lão sợ rằng không quá bao lâu liền sẽ hôi phi yên diệt rồi.
Hắc bào lão giả vừa kinh vừa giận, cố gắng chống cự, bất quá liên tục thi triển pháp thuật như vậy, tu vi của lão rất nhanh liền từ Luyện Khí tầng mười một giảm xuống tầng mười. Còn linh phù trên tay Lục Tiểu Thiên giống như là xài không hết, hắc bào lão giả trong lòng tuyệt vọng. Tư chất của Lục Tiểu Thiên ra sao lão rất là rõ, một tên tiểu gia hoả may mắn tu luyện tới Luyện Khí tầng hai vì sao lại có nhiều linh phù như vậy?
Bắc Lương quốc nơi hẻo lánh xa xôi như vậy căn bản không có chỗ nào có thể chế tạo ra nhiều linh phù như vậy, chẳng lẽ gia hoả này có kỳ ngộ khác?
Tiểu tử này ẩn tàng quả thật rất sâu, trên người tàng trữ lượng lớn linh phù như vậy nhưng vẫn rất bình tĩnh, dáng vẻ hoảng sợ vừa rồi cũng chỉ là đóng kịch cho lão xem. Lão lăn lộn tu tiên giới bao nhiêu năm, lại không hề phát hiện chút manh mối. Trong lòng hắc bào lão giả đại hận.
Bùm!
Thổ thuẫn được hắc bào lão giả ngưng kết thành bị vài cây Kim Thương trực tiếp xuyên thủng, tiếp theo sau lại có vài cây Thuỷ Tiễn. Hắc bào lão giả bị doạ cho nhảy dựng lên, nếu là trước đây, lão tự nhiên sẽ không uý kị, nhưng trạng thái nguyên thần vô cùng yêu ớt, e rằng nếu để cho linh hoả dính vào, hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng.
"A!"
Chân tay cuống cuồng vừa ứng phó xong Kim Thương và Thuỷ Tiễn trước mắt, nguyên thần hắc bào lão giả né tránh không kịp, bị mấy đạo phong nhận theo sau cắt trúng, nguyên thần của lão nhất thời bị cắt đi vài mảnh.
Cũng may phong nhận cắt trúng cũng sẽ không giống như Hoả Cầu thiêu đốt tới nguyên thần, nếu không lúc này lão đã hôi phi yên diệt rồi. Chỉ là gặp trọng kích như vậy, nguyên thần của lão mỗi lần bị cắt trúng, liền chia ra một khối nguyên thần linh khí không có ý thức. Bởi vì thần thức của hắn chỉ có thể ở trên một khối, những khối bị cắt ra đó liền biến thành linh khí không có chút ý thức nào.
Nguyên thần bị cắt thành vài khối, loại đau đớn sâu tận linh hồn khiến lão sợ hãi, càng đáng sợ chính là trong tay Lục Tiểu Thiên vẫn còn linh phù, còn lão sau khi bị cắt trúng mấy lần, tu vi đã rơi xuống Luyện Khí tầng bảy rồi.
"Muốn chạy? Không dễ vậy đâu." Một đòn liền trọng thương đối phương, Lục Tiểu Thiên vô cùng hưng phấn, nhìn thấy hắc bào lão giả muốn trốn xuống lòng đất. Dưới lòng đất có lẽ có lỗ hổng do lão đào bới suốt một năm qua. Trách không được lão giả hoả này hấp thu linh khí một mực vẫn không có quay về Luyện Khí tầng mười hai, thì ra là tiêu hao ở chỗ này, thật là vô cùng gian trá.
"Địa Thứ Thuật!"
Lục Tiểu Thiên quăng ra một tấm linh phù, nhất thời mặt đất nhô ra mấy cái thổ thứ, đúng lúc ngăn cản ngay phía dưới nguyên thần hắc bào lão giả, cắt đứt đường lui của lão.
"Hảo đồ nhi, xin, xin tha mạng!"
Hắc bào lão giả kinh hoảng vô cùng, thất thanh kêu lên, thủ đoạn của Lục Tiểu Thiên khiến lão run sợ. Hắn ngoại trừ tuổi đời còn rất trẻ ra, trải nghiệm lịch lãm trong tu tiên giới không bằng lão, nhưng tâm trí đã không còn như xưa.
"Tha mạng? Khi lão tính kế ta có từng nghĩ qua sẽ tha cho ta không?"
Lục Tiểu Thiên hừ một tiếng nói, một cổ linh khí vô ý thức bay tới, đó chính là linh khí cắt ra từ trên nguyên thần của hắc bào lão giả. Không ngờ lại giống y như đám thanh quang đó, đối với hắn có lực hấp dẫn rất lớn.
Hắn tuỳ tiện mở miệng hút lấy, nhất thời cảm thấy tinh thần phấn chấn, Lục Tiểu Thiên kinh hỉ, loại linh lực này không ngờ lại giống như linh lực do phục dụng Tử Linh thảo, Tụ Khí đan sản sinh ra, có tác dụng đề thăng tu vi. Hơn nữa hiệu quả càng tốt hơn, Lục Tiểu Thiên vội vàng há miệng hút lấy một khối linh khí, chợt phát hiện bản thân không ngờ lại từ Luyện Khí tầng hai tăng lên tới tầng ba, tốc độ này, quả thật khiến người khác vô cùng kinh ngạc.