"Hai tấm Lôi Linh phù, Linh phù khác đều lấy ra cho ta xem, loại tấn công, loại phòng thủ đều cần." Lục Tiểu Thiên nói.
Bạch phát lão giả nghe theo lời mang linh phù lấy ra bày biện trước mặt Lục Tiểu Thiên.
Thổ Thuẫn phù, Hoả Tiễn phù, Kim Truỳ phù, Phong Nhận phù...
Lục Tiểu Thiên mỗi thứ chọn một ít, vừa vặn đủ một trăm mười khối hạ phẩm linh thạch.
"Liền đống này đi, ngươi xem xem ra một giá đi, nếu được ta lập tức giao linh thạch ra, nếu không được thì ta đi tiệm khác." Lục Tiểu Thiên từ trong túi trữ vật lấy ra một cái túi nặng trĩu linh thạch.
"Thế này đi, một trăm lẻ năm khối linh thạch, coi như cùng tiểu huynh đệ làm quen.
Bạch phát lão giả hai mắt sáng lên, bởi vì lão tuổi tác đã lớn, cuối cùng cũng không thể đột phá tới Luyện Khí hậu kỳ, vô pháp Trúc Cơ, cho nên mới nhận việc kinh doanh linh phù của gia tộc. Ở trong cửa tiệm này ngây ngốc hơn mười mấy năm, loại mua bán lớn như vậy cũng rất là hiếm thấy. Cho dù là tu tiên giả Luyện Khí đại viên mãn, có thể một lần lấy ra hơn một trăm khối linh thạch cũng không nhiều. Hơn nữa còn dùng toàn bộ linh thạch mua loại linh phù mang tính tiêu hao như vậy, cho thấy gia tộc này cũng hào phóng tới cực điểm, còn không thì là một kẻ vô cùng ngu ngốc.
Ra ngoài thành tiến vào Vọng Nguyệt sơn mạch tìm kiếm linh vật, đan dược liệu thương, đan dược dùng để tu luyện, từ Vọng Nguyệt sơn mạch quay về tu sửa linh khí bị hao tổn, đề cao độ thành thục của pháp thuật, không cái nào không cần linh thạch.
"Dứt khoát chút đi, số lẻ đó bỏ đi, một trăm khối linh thạch." Lục Tiểu Thiên nói.
"Này, này giảm nhiều quá đi, số linh thạch lời lãi trên mỗi tấm linh phù cũng không nhiều. Một trăm khối linh thạch thật sự không được, tiểu huynh đệ thêm chút nữa đi." Bạch pháp lão giả cười khổ nói.
"Tuy rằng lãi ít một chút, nhưng mà bán được số lượng lớn, ta chỉ có thể ra giá này, lão suy nghĩ chút xem." Lục Tiểu Thiên thái độ cường ngạnh nói.
"Cũng được, tiểu huynh đệ lần sau có mua linh phù, nhất định phải mua của bổn tiệm." Giằng co vài lần, bạch pháp lão giả cũng chịu thiệt, tuy rằng nhượng bộ một chút, nhưng cuộc mua bán này ít nhất cũng lãi hơn hai mươi khối linh thạch, bình thường mấy ngày cũng không kiếm được nhiều như vậy, coi như cũng không tồi rồi.
Không nghĩ tới thật sự thành giao, Lục Tiểu Thiên nhất thời có chút cao hứng, vốn hắn còn chuẩn bị ra giá thêm vài khối linh thạch. Hiện tại lại có thể tiết kiệm được, cũng nhờ Lạc Thanh cảnh tỉnh, nếu không đã uổng phí mấy khối linh thạch rồi.
Ra khỏi tiệm linh phù, sắc trời của Vọng Nguyệt thành cũng đã tối, bất quá đèn đuốc hai bên đường đều đã sáng lên, người qua lại vẫn còn tấp nập.
Có lẽ bản thân cũng giống như không ít người trong thành, hôm nay phải trải qua một đêm không ngủ. Lục Tiểu Thiên trong mắt loé lên vẻ sắc bén, vội vàng quay về khách điếm.
Sau khi khoá cửa lại, liền đả toạ ngồi trên giường gỗ. Lục Tiểu Thiên có chút do dự lấy ra một cái ngọc hạp, lấy Tử Linh thảo bên trong ra nuốt vào. Linh khí dũng mãnh giống như trước kia trong kinh mạch xông loạn. Bất quá hiện tại hắn đã là Luyện Khí tầng hai, linh khí có thể dung nạp trong kinh mạch và đan điền so với trước kia nhiều hơn không ít, đau đớn so với Luyện Khí tầng một cũng giảm đi nhiều.
"Linh khí, ha ha, cuối cùng cũng xuất hiện linh khí, khiến cho ta đợi tới khổ sở a." Trong kết giới, nguyên thần hắc bào lão giả kinh hỉ cười lớn, cho dù đống linh khí này đối với Luyện Khí tầng mười một như lão yếu ớt tới đáng thương, nhưng so với không có vẫn còn tốt hơn.
"Hảo đồ nhi, ngươi mau ra đây, nếu không ta sẽ hấp thu hết toàn bộ linh khí này à."
"Ngươi dám, ngươi nếu như ăn nhiều hơn một chút thôi, lần sau đừng mơ tưởng tới một tia linh khí nào nữa." Lục Tiểu Thiện tức giận cách một vách chắn nói.
"Ta đây chẳng phải muốn khiến ngươi đi ra, cùng ngươi nói chuyện sao? Ở cái nơi quỷ quái này ngây ngốc hơn một năm trời, thật sự là chán muốn chết." Hắc bào lão giả cười hi hi nói.
"Ta cùng ngươi có gì để nói, ngươi nhanh một chút, ta hấp thu xong linh khí rồi sẽ đi." Lục Tiểu Thiên giống y như lúc trước, đối với hắc bào lão giả không chút kiên nhẫn nói.
Hắc bào lão giả cũng không thèm để ý, tham lam hấp thu từng tia thanh quang trong không trung. Tử Linh thảo sản sinh ra mười hai tia thanh quang, hắc bào lão giả hấp thu hết sáu tia, vẫn chưa đã thèm nhép nhép miệng nói: "Được rồi, ta đi đây, tới lượt ngươi."
Nói xong, nguyên thần hắc bào lão giả liền bay về phương xa. Trong kết giới tuy có sương mù, nhưng vẫn nhìn thấy rõ ràng nguyên thần màu đỏ vàng của hắc bào lão giả. Mỗi lần hắn đều phải cẩn thận quan sát hoàn cảnh xung quanh, sau khi xác nhận hắc bào lão giả đã bay xa rồi, mới dám hấp thu đống linh khí này.
Giống như thường lệ, sau vài lần quan sát, Lục Tiểu Thiên mới tiến vào kết giới. Bất quá sau khi xuyên qua kết giới không lâu, Lục Tiểu Thiên đồng tử co rút lại, đất cát trên mặt đất thỉnh thoảng phồng lên tựa hồ quá bất thường, có một đường đất cát giống như mới đào lên không lâu. Nếu như không phải hắn vô cùng kiêng kỵ hắc bào lão giả, đối với lão vô cùng đề phòng, quả thật sẽ không dễ dàng phát hiện. Lục Tiểu Thiên trong lòng cười lạnh, cho dù hắc bào lão giả có ý đồ xấu gì đó, bất quá hắn cũng không phải hoàn toàn không có chuẩn bị.
Hắn vẫn hấp thu thanh quang một cách bình thường, khi hấp thu tới tia thứ ba, đột nhiên dưới mặt đất vang lên sưu một tiếng. Lục Tiểu Thiên trong lòng rùng mình, quả nhiên có quỷ quái.