Lúc đầu tiên nhìn thấy nhiều tu tiên giả như vậy, Lục Tiểu Thiên trong lòng vô cùng kinh ngạc, trong đám người đó chỉ có chừng mười mấy hai mươi người là giống như hắn Luyện Khí tầng hai, còn người khác hắn vô pháp phán đoán ra tu vi chính xác ra sao, chỉ có thể từ khí thế của đối phương mà biết được rằng, tu vi của họ cao hơn bản thân nhiều lắm, ít nhất là Luyện Khí trung kỳ, thậm chí là Luyện Khí hậu kỳ.

Tại nơi cổng thành dày nặng, có hơn trăm vị thủ vệ thân mặc áo giáp, tay cầm lợi khí thủ hộ nghiêm ngặt ở đó. Tu vi toàn bộ đều là Luyện Khí trung kỳ trở lên. Những áo giáp đó đều một màu xanh đen, trước ngực còn có một ký hiệu hình thuẫn vô cùng cổ xưa, không biết là có ý nghĩa gì. Trên người họ tản ra khí thế khiến người khác vô cùng kinh hãi. Về phần binh khí, có đủ các loại, chứ không thống nhất một loại, đao thương kiếm giáo đều có. Hoả hồng sắc, thổ hoàng sắc, phát ra linh lực ba động bất đồng. So với thanh sắc trường kiếm mà hắn đoạt được từ tay Tư Đồ Kính mạnh hơn nhiều.

Nơi cổng thành nếu có dị động, đám thủ vệ này sẽ lập tức tiến tới trấn áp.

Mấy tên binh sĩ thủ vệ đang kiểm tra những người muốn tiến vào Tiên thành, một vị quan binh trẻ tuổi cắm trường thương lên mặt đất, bản thân nằm trên một cái ghế dài đang nhắm mắt dưỡng thần.

Khi nhìn thấy binh sĩ kiểm tra, người phía trước liền xuất ra một cái mộc bài lớn cỡ bàn tay, Lục Tiểu Thiên có chút kinh nghi bất định, chả lẽ vào Vọng Nguyệt thành còn phải có yêu cầu đặc biệt gì sao, hắn không có mộc bài như vậy.

"Tới phiên ngươi rồi, xuất ra mộc bài!" Sau một nén hương liền tới lượt Lục Tiểu Thiên, binh sĩ kiểm tra hỏi hắn.

"Ta, ta không có mộc bài." Trong lòng Lục Tiểu Thiên khẩn trương, nếu là thành trì của phàm nhân, hắn cũng sẽ không khẩn trương như vậy, nhưng binh sĩ trước mắt này tuỳ tiện người nào tu vi cũng cao hơn hắn rất nhiều.

"Không có mộc bài? Là làm mất, hay là lần đầu tiên tới Vọng Nguyệt thành" Vị quan binh đang nằm trên ghế dài đứng lên hỏi.

Lục Tiểu Thiên thành thật đáp: "Lần đầu tiên tới Vọng Nguyệt thành."

Vị quan binh trẻ tuổi này hai mắt trợn trừng, một đạo hồng quang loé lên. Lục Tiểu Thiên cảm thấy đối phương tựa hồ có thể nhìn thấu bản thân. Linh Mục thuật, vị quan binh này có lẽ là tu vi hoả thuộc tính, chỉ là tu vi cao hơn hắn rất nhiều, thi triển Linh Mục thuật lại khiến hắn cảm thấy khó chịu như lưng bị gai đâm vậy.

"Tới chỗ vị văn thư tiên sinh ở bên cạnh kia ghi rõ xuất thân, danh tính rồi lĩnh mộc bài." Quan binh cũng không quá làm khó hắn, sau khi dùng Linh Mục thuật đảo qua, lại lần nữa nằm trên ghế dài.

Lục Tiểu Thiên gật đầu, ở bên cạnh binh sĩ còn có một cái bàn khác, có một người mặc trang phục sư gia, tay cầm bút mực.

"Lục Tiểu Thiên, Bắc Lương quốc, người Lương Châu."

"Bắc Lương quốc ở nơi nào?" vị tiên sinh này hỏi.

"Trung Châu Đại Lục quốc gia phàm nhân gần ngàn cái, một cái quốc gia phàm nhân nhỏ nhoi, hở tí là sẽ bị diệt quốc, rồi lại có một vương quốc mới xuất hiện." Binh sĩ bên cạnh cười ha hả nói.

"Cũng phải, chỉ cần đăng ký vào sổ là được, quản nhiều quá làm gì." Vị văn thư cũng cười rồi lắc đầu, lấy ra một cái mộc bài màu đen giống với người khác, trên đó có ghi tên của Lục Tiểu Thiên, sau đó đưa cho hắn."Chú ý đừng làm mất nhé, lần đầu là miễn phí, mất rồi thì phải tốn linh thạch làm lại. Ngoài ra trong ngoài thành nếu có tình huống khẩn cấp, ra vào thành cũng đều phải kiểm tra nghiêm ngặt, không có mộc bài thì sẽ rất phiền phứt."

"Đa tạ nhắc nhở." Lục Tiểu Thiên nhận lấy mộc bài rồi vội nói cảm tạ, đồng thời trong lòng thở phào nhẹ nhõm, hiện tại hắn xem như có thể tự do ra vào thành rồi. Trên mộc bài có linh khí ba động nhàn nhạt, có lẽ do một loại linh mộc tạo thành.

Đi qua cổng thành, trên tường thành có ghi rõ những quy tắc bên trong Vọng Nguyệt thành, ví dụ như cấm đánh nhau trong thành, cấm leo trèo lên tường thành... Hắn lật tay lấy ra quyển quy tắc Tiên thành mua được từ tên mập so sánh, quả nhiên là được sao chép từ trên tường thành xuống, không ngờ lại bị lừa gạt trắng trợn như vậy. Lục Tiểu Thiên trong lòng thầm khó chịu, tuy rằng tấm da hổ đó giá trị không lớn, nhưng hắn cũng không thích cảm giác bị loại người này đùa bỡn.

Trong Vọng Nguyệt thành đường sá thông đi khắp nơi, người qua đường đa phần đều là tu tiên giả, rất nhiều người tu vi đều cao hơn hắn. Ngày trước ở quốc gia phàm nhân, hắn luôn luôn cao cao tại thượng, không ngờ hiện tại bất cứ người nào cũng đều lợi hại hơn hắn. Lục Tiểu Thiên trong lòng có chút chập chùng, nhưng mà hắn xuất thân nghèo khổ nên cũng quen rồi, rất nhanh liền bình thường lại.

Mới tới Vọng Nguyệt thành, Lục Tiểu Thiên hứng trí đi lại đánh giá tình hình trong thành.

Hai bên đường đầy những cửa hiệu lớn nhỏ, bố trí giống như quốc gia phàm nhân, nhưng vật phẩm bày bán lại có bất đồng rất lớn.

Khi đi qua một cửa hàng gọi là Đoạn Thị binh khí phường. Bên trong đao, thương, tiễn các loại binh khí bày la liệt, uy áp trên đó tản ra khiến Lục Tiểu Thiên giật mình, loại thần binh lợi khí như vậy, chỉ cần chém nhẹ liền dễ dàng chẻ một người ra làm đôi. So với đao kiếm ở thế tục, có khác biệt to lớn.

Trước cửa Đoạn Thị binh khí phường có treo một tấm biển tuyển nhân công, trên đó viết rằng, tuyển luyện khí sĩ biết chế tạo linh khí, còn có tuyển linh khí học đồ.

Ngoại trừ binh khí, còn có Hà Thị đan dược phường, trước đây từ miệng của Lữ Bích Phượng biết được rằng, Luyện Khí sơ kỳ sử dụng Tụ Khí đan, Luyện Khí trung kỳ sử dụng Hồi Khí đan, tới Luyện Khí hậu kỳ, đại viên mãn liền sử dụng Nguyên Khí đan.

Chỉ là trong Hà Thị đan dược phường này, ngoại trừ mấy loại đan dược đó ra, còn có các loại khác mà hắn chưa từng nghe tới, chủ yếu dùng để tu luyện, trị thương là chính. Ngoài ra còn có linh tửu, linh trà hỗ trợ nhanh chóng khôi phục pháp lực.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play