"Lưu Sa thuật!"

Trên mặt đất xuất hiện một vòng xoáy lơ lửng, cắn nuốt một con dã lang, con dã lang ra sức giẫy giụa, nhưng cũng chỉ có thể trợn trừng hai mắt nhìn bản thân bị vòng xoáy nuốt chửng.

"Hoả Cầu thuật!"

Một tiếng nổ lớn, một cây đại thụ to lớn bị nổ thành vô số đoạn, lá cây bị ngọn lửa cuồng bạo thiêu rụi.

"Ngự Phong thuật!"

Hắc bào thiếu niên thân thể liền trở nên nhẹ như chim yến, trong rừng rậm hăng hái bay lên, vô cùng nhanh nhẹn, một bước liền đi ra ngoài hai ba trượng, vô cùng quỷ dị.

"Nguyên khí vận hành do thiên địa lập, tạo hoá sinh ra cho vạn vật dùng."

Phốc!

Hắc bào thiếu niên tựa hồ cảm nhận trong thể nội có một đạo âm thanh trầm thấp, giống như một thứ gì đó đã đâm thủng một qua một cái màn. Tiếp theo sau, một cổ nguyên khí tân sinh cuồn cuộn không dứt từ trong đan điền xông ra, vận chuyển bên trong kinh mạch.

Nguyên khí gia tăng gần gấp đôi, sau khi tiêu hao hết năm viên Tụ Khí đan đoạt được ở chỗ kim bào thanh niên, lại hao phí thêm nửa năm thời gian, cuối cùng cũng tiến vào Luyện Khí tầng hai.

Lục Tiểu Thiên mở mắt ra, bởi vì trao đổi đan phương của Tụ Khí đan, linh khí do hai khoả đan dược đầu tiên sản sinh ra đều để cho hắc bào lão giả phục dụng, ba khoả còn lại cũng phân chia một nửa với lão. Hắn chân chính phục dụng cũng chỉ có một khoả rưỡi mà thôi. Hắn nghĩ tới hắc bào lão giả chiếm được lợi ích to lớn như vậy, cũng có chút đau lòng không nỡ.

"Chúng ta ở nơi hoang dã này cũng hơn nửa năm rồi, khi nào mới có thể ra ngoài?" Nữ tử váy đỏ từ phía sau cây đại thụ đi ra, bất mãn nhìn Lục Tiểu Thiên nói.

"Ngươi muốn đi cứ đi, chân mọc dưới thân ngươi, ta cũng đâu có cản trở ngươi." Lục Tiểu Thiên lãnh đạm nói.

"Lương Châu chỗ này quá hẻo lánh, hơn nửa năm nay chỉ tìm được một khối linh thạch, thật sự hối hận đã đi tới nơi đây. Cũng vừa lúc ngươi muốn tới Vọng Nguyệt thành, chúng ta hai người cùng nhau lên đường, trên đường còn có thể chiếu cố lẫn nhau."

Lữ Bích Phượng không hề vì lời của Lục Tiểu Thiên mà tức giận, ngược lại còn cười nói. Ở gần nhau hơn nửa năm, tuy rằng Lục Tiểu Thiên nhỏ hơn nàng vài tuổi, bất quá nàng hầu như không dám coi nhẹ hắn chút nào. Ở nơi rừng rậm hẻo lánh này hơn nửa năm, mỗi ngày chỉ có tu luyện và tu luyện, cho dù là người trưởng thành, cũng ít có người có thể bình tĩnh chịu đựng được như vậy.

"Đúng lúc nên đi ra rồi, chúng ta đi thôi."

Tư Đồ Dũng chết đi nhi tử, nửa năm gần đây, đang phát động các môn phái giang hồ điên cuồng tìm kiếm tung tích của hắn. Đi ra ngoài khó tránh khỏi có chút nguy hiểm, trước đây hắn hoàn toàn không biết chút pháp thuật nào, nửa năm lại đây, mấy cái pháp thuật cấp thấp là trọng điểm tu luyện của hắn. Hiện giờ cũng có chút thành tựu, cho dù không có Hoa Báo, cũng có một chút chiến lực nhất định.

Quan trọng hơn là Tụ Khí đan trên người hắn đã dùng hết rồi, sau này muốn đề cao tu vi, chỉ có thể chăm chỉ khổ tu từng bước, theo hắn tính toán, với tốc độ trước mắt, không có sự giúp đỡ của đan dược, muốn tu luyện tới Luyện Khí tầng ba, ít nhất cũng cần sáu bảy năm thời gian, thậm chí hơn mười năm cũng không chừng.

Sau khi tính trước tính sau, Lục Tiểu Thiên liền quyết định đi Vọng Nguyệt thành. Trải qua nửa năm nổ lực, hắn cũng đã bồi dưỡng ra hơn hai mươi con Ảnh Nghĩ, cộng với trước đây, tổng cộng hơn ba mươi con. Vốn với thực lực Luyện Khí tầng hai hiện giờ của hắn, chỉ có thể đồng thời chỉ huy hai mươi con để chiến đấu. Bất quá nữ tử váy đỏ nói cho hắn biết, có thể bồi dưỡng ra một con đầu lĩnh có khả năng đồng thời chỉ huy không quá hai mươi con Ảnh Nghĩ khác công kích địch nhân. Tuy rằng không như bản thân trực tiếp thao túng phát huy tác dụng lớn nhất, nhưng hắn có thể rãnh tay thi triển pháp thuật công kích địch nhân, chiếc lực không những không giảm mà còn tăng thêm.

Nhiều ngày sau, trên con đường thông qua huyện Thanh Trúc, một gã đại hán mặt đen thân hình mập mạp, một vị phu nhân trung niên trên mặt có vài cái mụn đang cưỡi trên lưng ngựa nhẹ nhàng đi tới trước.

"Thật không hiểu nổi ngươi một người trẻ tuổi như vậy sao phải cẩn thận như thế, Tư Đồ gia tộc cũng bất quá chỉ có Tư Đồ Dũng là Luyện Khí tầng bốn, ngoại trừ Tư Đồ Dũng, cho dù gặp phải kẻ Luyện Khí tầng ba, với thực lực hiện tại của ngươi, cũng đủ để trấn áp hết thảy. Lương Châu có gần trăm huyện thành, chẳng lẽ Tư Đồ Dũng có thể phong toả khắp nơi ngăn cản chúng ta sao?"

Lữ Bích Phượng vốn là một nữ tử có nhan sắc không tồi, nhưng bị Lục Tiểu Thiên giày vò như vậy, dùng thảo dược tạo thành mấy vết mụn trên mặt, mặc áo vải thô của phàm nhân thế tục, không hề khác biệt chút nào với giang hồ hiệp khách bình thường, không khỏi đầy một bụng tức giận nói.

"Nếu như ngươi nắm chắt, chúng ta chia ra để đi cũng được."

Lục Tiểu Thiên trả lời nàng, trước đây hắn ở Bình Võ huyện thành bị Lữ Bích Phượng cùng với Tư Đồ Kính hai người phát hiện và truy sát, nếu như không phải trước đó tập kích áp chế Lữ Bích Phượng trước, mà để hai người vây công, e rằng người chết là hắn. Trải qua chuyện này, hắn không thể không cẩn thận được.

"Ngươi..."

Lữ Bích Phượng tức điên người, nhưng rất nhanh lại nhịn xuống cười trừ, loại việc chia nhau ra đi như vậy nàng thật sự không dám. Nói về tu vi, Lục Tiểu Thiên đã giống như nàng là Luyện Khí tầng hai, nhưng trong tay Lục Tiểu Thiên còn có linh thú Hoa Báo, loại sát khí như Ảnh Nghĩ. Nếu như để bọn họ đơn độc gặp phải người Tư Đồ gia tộc có tu vi Luyện Khí tầng ba, e rằng rất là nguy hiểm. Lần đi Vọng Nguyệt thành này, lộ trình xa xăm, cho nên ở cùng với Lục Tiểu Thiên còn có chút an toàn hơn.

Thương thương...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play