Để xác minh nghi ngờ trong lòng, Chu Tuấn bước đến gần Đinh Viện, nhẹ nhàng kéo góc chăn, giọng đầy quan tâm: “A Viện, em sao vậy? Đừng trùm kín như thế, coi chừng ngạt.”
Đinh Viện siết chặt chăn, không chịu buông, khẽ đáp: “Anh, anh ra ngoài trước đi, em muốn ở một mình một lát.”
Chu Tuấn nhíu mày chặt hơn. Anh ngồi xuống mép giường, vừa đưa tay định xoa đầu cô thì Đinh Viện đã đột ngột bật dậy, hất tung chăn rồi gần như chạy trốn ra khỏi phòng.
“Anh, em đau bụng, lát nữa nói chuyện sau nhé.”
Chu Tuấn xưa nay vốn không làm gì được Đinh Viện. Anh biết càng gặng hỏi, cô càng giấu kín tâm tư. Thế nên, anh chỉ dịu dàng nói: “Anh có nấu cháo cho em, lát nữa xuống ăn nhé.”
“Vâng, được ạ.” Đinh Viện đáp.
Chỉ khi tiếng bước chân của Chu Tuấn hoàn toàn biến mất, Đinh Viện mới thở phào nhẹ nhõm. Cô hít một hơi thật sâu, nhìn vào gương thấy khuôn mặt mình vẫn còn nét hoảng loạn, liền vốc nước lạnh rửa mặt, cố gắng lấy lại bình tĩnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play