Trong xe, Đinh Viện rút vài tờ khăn giấy, lau đi những vệt nước mắt còn đọng lại trên má. Cô hơi áy náy, nhỏ giọng nói: “Anh, em xin lỗi… Vừa nãy… em có hơi… lợi dụng anh.”
Nghe vậy, Chu Tuấn cười vui vẻ: “A Viện, nói gì mà lợi dụng với chẳng lợi dụng. Anh là anh trai của em, chẳng phải để che chở, nâng đỡ em sao? Trong lòng em có vị trí cho anh, anh vui còn chẳng kịp.”
Đinh Viện xoa xoa cánh tay nổi da gà, làm bộ chán ghét: “Trời ơi, sến sẩm quá đi.”
Chu Tuấn bật cười, lắc đầu: “Muốn ăn gì nào? Anh dẫn em đi.”
Đinh Viện ngẫm nghĩ một lát, rồi đáp: “Gì cũng được ạ.”
Chu Tuấn liếc nhìn cô, thấy đôi mắt cô vẫn còn đỏ hoe, mí mắt sưng lên vì khóc. Anh khẽ xoay vô-lăng: “Thế anh đưa em về nhà anh ăn, để em nếm thử tài nấu nướng của anh.”
Đinh Viện cười, tỏ vẻ tán thưởng: “Được đấy! Đàn ông biết nấu ăn thì ghi điểm lắm. Sau này chị dâu đúng là có phúc.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play