Nghĩ đến chuyện đã hẹn Chu Tuấn tối nay đến ăn cơm, Đinh Viện cảm thấy đầu óc trở nên choáng váng. Cô hỏi: “Ba mẹ sao vẫn chưa về? Hay là đợi ba mẹ về rồi cùng bàn bạc với họ?”
Đinh Nhất Phàm bất lực đáp: “Mới vừa rồi mẹ nhắn tin cho em, bảo bên nhà ngoại có nhiều họ hàng đến chơi, phải đến mùng bảy mới về được. Hơn nữa, giờ ba mẹ chắc cũng không rảnh để nghe kể mấy chuyện này đâu.”
“Mùng bảy?” Đinh Viện ngạc nhiên lặp lại, “Vậy còn phải đợi thêm hai ngày nữa sao? Lần này về quê sao lâu thế? Bà ngoại không gặp chuyện gì đấy chứ?”
Đinh Nhất Phàm vội vàng bịt miệng cô: “Chị, đang Tết nhất, mấy lời này không được nói bừa đâu!”
Đinh Viện hoảng hốt tự vỗ miệng mình, chắp tay vái trước ngực: “Thứ lỗi, thứ lỗi…”
Một lát sau, cô tự trấn an bản thân: “Nếu Triệu ca vẫn chưa ra tay, chứng tỏ tình hình của Tuấn ca vẫn chưa đến mức quá nghiêm trọng.”
Nhưng Đinh Nhất Phàm lại mang vẻ uể oải: “Nhỡ đâu Tuấn ca vừa mới từ… trong đó ra thì sao? Tám năm, anh ấy mất tích suốt tám năm. Mấy năm trước ba mẹ từng nhờ người dò hỏi tung tích, nhưng chẳng có tin tức gì.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT