Tống Trừng nhìn Đinh Viện, không chắc chắn hỏi: “Em thể hiện rõ ràng đến thế sao?”
Đinh Viện nhìn cậu ta, thở dài: “Cậu đã hỏi tôi đi hỏi lại mấy lần về suy nghĩ của tôi đối với bức tranh đó rồi.”
Tống Trừng suy nghĩ một chút rồi nói: “Giả sử đó là tác phẩm của bạn em thì sao?”
Đinh Viện không tiếp lời, những chuyện này đối với cô không quan trọng.
Thấy Đinh Viện không thèm để ý đến mình, Tống Trừng đi theo sau cô nói tiếp: “Được rồi, chị nói đúng, em chính là Sky. Vậy chị có thể cho em biết tại sao lại chọn bức tranh đó không? Chị nên biết, mỗi bức tranh đối với họa sĩ đều như đứa con tinh thần của mình, người chọn nó, ở một khía cạnh nào đó, chắc hẳn có chút đồng cảm với em.”
Thấy Tống Trừng thái độ nghiêm túc, Đinh Viện hiếm khi kiên nhẫn trả lời: “Cảnh đẹp đến mấy, đối với người họa sĩ mà nói, cũng chỉ là một cái lồng giam cầm bản thân mà thôi.”
Tống Trừng cẩn thận quan sát biểu cảm của Đinh Viện, phát hiện giữa hai hàng lông mày cô hiện lên một tầng mây u ám khó tan, nhưng khi cậu nhìn lại, cô đã nhanh chóng che giấu đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play