An ổn trôi qua năm sáu ngày, Bạch Họa dần đắm mình trong đoạn thời gian thanh tĩnh nơi đây.
Sớm chiều đối diện cùng Ninh Quyết, hai người trên danh nghĩa là chủ tớ, nhưng quan hệ gần gũi hơn bằng hữu, lại không giống người thường thân mật. Dẫu nói là bằng hữu, cũng nào có ai mỗi ngày đều đích thân xoa bóp chỗ mắt cá chân bị trật của nàng, còn dùng đến thủ pháp của võ giả để giúp nàng khôi phục thương thế?
Lúc đầu Bạch Họa kháng cự. Một phần vì thương thế vốn không nặng, phần khác là do cố kỵ nam nữ khác biệt. Nhưng công tử lại không để bụng chuyện lễ giáo thế tục, đối với nàng cũng không hề tỏ ra lúng túng hay khác lạ, chỉ chăm sóc nàng như người bệnh, không mang theo một tia tư tâm nào.
Trước sự thong dong của hắn, nàng câu nệ ngược lại có vẻ dư thừa.
Công tử từng nói qua một câu rất nhẹ nhàng:
“Không nghĩ đến việc sớm ngày khỏi vết thương sao?”
Thương thế là ở trên người nàng, mỗi bước đi đều kéo theo cảm giác đau âm ỉ, thực không dễ chịu gì. Nếu sớm bình phục, tất nhiên có thể hoạt động thoải mái trở lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play