Sắc trời dần tối, trong rừng sương mù dày đặc, tầm mắt mơ hồ, mờ mịt không phân rõ lối.
Ninh Quyết không hỏi han gì, chỉ như thường ngày, tự nhiên đưa tay dắt nàng, vững vàng dẫn đường phía trước.
Khoảnh khắc bị hắn nắm tay, Bạch Họa không hề bài xích, ngược lại trong lòng dâng lên một cõi yên bình.
Bên người có một bờ vai trầm ổn đáng để dựa vào, cảm giác an toàn đủ đầy, nàng hiểu rõ, cảm giác này nàng chỉ được hưởng thụ nhất thời. Tương lai, công tử ắt sẽ đem tâm mình trao cho nữ tử mà hắn thực lòng yêu thương. Người ấy lại không phải nàng.
Chính bởi chỉ có lần này, nên nàng càng thấy quý giá. Nàng bắt đầu tham luyến giây phút thư thái trước mắt, dù gánh nặng trên vai chưa giải, nhưng chuỗi ngày căng thẳng kéo dài khiến nàng càng thêm mong một lần buông xuôi, thở phào nhẹ nhõm.
Đi được một đoạn, Bạch Họa chủ động tìm lời trò chuyện:
“Vừa rồi công tử nói, không cho ta ra ngoài xưng là đồ đệ của công tử, đó là lời nghiêm túc sao?”
Ninh Quyết đáp: “Ừ.”
Bạch Họa có chút không vui, không lẽ nàng bị hắn ghét bỏ như vậy?

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play